Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 35: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 35: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 35: Công lược hoàng đế bệnh tật
Phong Tuyền mang đến chiếc ghế tốt nhất, Mộ Quy ngồi xuống, hắn thoải mái ôm Phong Quang vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt cô, có thể thấy được tâm tình của hắn rất tốt, lại tựa như hắn không hề nhìn thấy, cũng không nghe được trận giao chiến sấm chớp khói lửa cách đó không xa.
"Nhật Quỹ, chúng ta làm sao bây giờ?"
Hoa Chúc Chúc nhìn sang Nhật Quỹ, lại thấy Nhật Quỹ đang bất động đứng im tại chỗ, dường như hắn không làm được gì, cũng mất đi sinh lực, cô cảm thấy như vậy không giống hắn, Nhật Quỹ chính là người có thể vì Phong
Quang mà xông lên không cần cả mạng, nhưng Hoa Chúc Chúc cũng không kịp nghĩ nhiều, cô ta cắn răng nói với Mộ Quy:
"Nếu ngươi giết Thần Long, vậy lũ lụt ở Nam Thải phải làm sao bây giờ?"
Mộ Quy ngước mắt cười, tiêu sái đến cực điểm,"Nước Nam Thải không cần Thần Long gì cả, con dân Nam Thải cũng không cần sức mạnh của Thần Long, bọn họ chỉ cần một vị thần duy nhất cho tín ngưỡng của họ, đó chính là ta."
Không có Thần Long thì thế nào? Tóm lại có hắn ở đây, Nam Thải sẽ không sợ có ngày mất nước.
Hoa Chúc Chúc chợt cảm thấy, con người Mộ Quy trước kia mình nhìn thấy đều là giả, hắn hoàn toàn không phải loại người hiển lành vô hại như mình nghĩ.
Âm thanh đánh nhau quá ẩm ï, Phong Quang đã ngủ một lúc lâu rốt cuộc cũng tỉnh dậy, cô khẽ dụi mắt, đợi đến khi thấy rõ ràng tất cả, cô còn chưa kịp hỏi vì sao đã liều mạng tìm bóng hình Nhật Quỹ. Rốt cuộc cô cũng nhìn thấy hắn, cô muốn chạy đến bên cạnh hắn, nhưng một đôi tay đã giam cầm thân thể cô,"Buông ta ra!"
Ngẩng đầu nhìn, thấy người ôm mình là Mộ Quy, cô không khỏi sửng sốt. Mộ Quy nheo mắt lại mỉm cười, lại che kín lỗ tai cô,"Hiện tại Phong Quang có thấy ồn nữa không? Nếu không thì cứ ngủ tiếp trong chốc lát."
"Ai muốn ngủ!" Cô tức giận gạt tay hắn ra,"Người làm gì ta? Người lại làm gì Nhật Quỹ?"
"Trời đất làm chứng, ta chẳng làm chuyện gì quá phận cả, sao Phong Quang phải tức giận đến thế?" Cô lại muốn xuống khỏi người hắn, tuy nói Mộ Quy là một ma ốm, nhưng hắn là nam nhân nên sức lực vẫn thực sự không nhỏ, Phong Quang không nhúc nhích được, cũng liền lớn tiếng hỏi:
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?!"
"Chuyện ta muốn làm rất đơn giản, ăn thịt Thần Long, đạt được một thân thể khỏe mạnh, lại nghênh cưới Phong Quang làm Hậu."
Hắn nói nhẹ nhàng tựa gió thoảng mây trôi, giống như chỉ đang nói hôm nay chúng ta ăn món gì vậy. Nhưng nội dung trong đó lại là hắn muốn giết chết vị thần trong tín ngưỡng của thế giới này.
Phong Quang ngây người trong chốc lát, cô theo bản năng nói ra một câu,"Ngươi điên rồi!"
"Phong Quang hiểu lầm, ta đã chuẩn bị thật lâu chỉ để đợi có một ngày giết được Thần Long."
Hắn cười nhìn về phía chiến trường bên kia,"Nhóm tử sĩ này không biết đã tiêu phí hết bao nhiêu tâm huyết của ta, chỉ riêng việc chờ Thần Nữ triệu xuất Thần Long đã khiến ta lãng phí không ít thời gian rồi."
"Những việc ngươi nói này... có liên quan gì đến ta?"
Phong Quang lớn tiếng hỏi:
"Ta và ngươi không tiếp xúc nhiều, quen biết cũng không lâu mà người đã nói muốn cưới ta, ngươi không cảm thấy tình cảm của ngươi tới quá nhanh à?"
"Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu."
Mộ Quy khẽ cười một tiếng,"Không biết Phong Quang có tin hay không, ta luôn cảm thấy giữa chúng ta có một mối liên hệ..."
"Ý ngươi là, người coi trọng gương mặt này của ta sao?"
Cô lạnh giọng nói, tuy không cảm thấy hắn là kẻ háo sắc, nhưng cũng không cách nào phủ nhận, phản ứng đầu tiên của cô chính là như thế.
"Tuy ta thừa nhận vẻ ngoài của Phong Quang hết sức mê người, nhưng mỹ nhân ta đã gặp cũng không phải số ít."
Bạn cần đăng nhập để bình luận