Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 21 - Chương 7: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế

Quyển 21 - Chương 7: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 7: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Phong Quang nghe hắn nói hai chữ không biết thì liền bĩu môi, cô xuống giường đi về phía cửa, cũng không quay đầu lại mà nói:
"Mấy ngày này đừng để miệng vết thương dính nước. Còn nữa, anh nhớ an phận một chút, đừng tiếp tục ra ngoài đánh nhau với người ta."
Hạ Phong Ảnh nhìn bóng dáng Phong Quang rời đi, lại nhìn băng gạc bị thắt thành nơ con bướm trên tay mình, ngả người ra sau, quyết định trước tiên sẽ nằm nghỉ ngơi một chút.
Nhưng Hạ đại thiếu gia an phận đúng là điều không thể. Kỳ thật còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu, hắn đã lại ra khỏi phòng đi loanh quanh khắp chốn. Phong Quang nghe Guardian báo cáo rằng anh trai cô lại chạy ra ngoài, cô mệt mỏi thở dài một cái, cuối cùng đành nói kệ hắn đi thôi, chỉ cần Hạ Phong Ảnh không xảy ra chuyện gì, không đánh nhau thua người khác, cô cũng lười không thêm quản.
Cũng ngay buổi sáng ngày hôm sau, vị giáo sư trong lời đồn rốt cuộc cũng tới Vùng Đất Phúc Âm dưới sự bảo vệ của lính đánh thuê.
Vẫn may Phong Quang đã để Guardian đánh thức cô đúng giờ, nên cô mới không đến trễ mà có thể cùng những người khác nghênh đón Thư Bạch.
Thư Bạch là một người đàn ông lịch thiệp nho nhã, ít nhất là Phong Quang rất thích phong độ trí thức thoáng hiện lên ở con người hắn.
Thư Bạch mạo hiểm đi từ thành phố C đến thành phố A dĩ nhiên là vì có lý do nhất định. Hẳn dành hết tâm sức vào nghiên cứu kháng sinh chống lại virus xác sống, mà thiết bị nghiên cứu khoa học ở thành phố C đã không thể đáp ứng được nhu cầu, vì thế hắn liền xin phép tới Vùng Đất Phúc Âm của thành phố A.
Hạ Triều tỏ vẻ cực kỳ hoan nghênh hẳn, không chút do dự mà đồng ý để hắn tới đây.
Cho nên bây giờ mới có cảnh vừa sáng sớm mà mấy người Hạ Triều, Hạ Phong Ảnh, Quân Trạch, và cả Phong Quang đứng ở cửa đón khách như thế này.
Người ở bên ngoài vào căn cứ đều phải thông qua sự kiểm tra của Guardian, như vậy là để bảo đảm sẽ không có ai mang theo virus xác sống tiến vào trong căn cứ, ngay cả Thư Bạch cũng không ngoại lệ.
Hắn và người của hắn đang đứng ở cửa để công cụ kiểm tra của "Tất cả bình thường."
Lúc này Hạ Triều mới bước qua bắt tay nói chuyện với Thư Bạch,"Giáo sư Thư, hoan nghênh anh vào Vùng Đất Phúc Âm."
"Cảm ơn ông Hạ đã đồng ý để tôi vào nơi này." Thư Bạch tươi cười tao nhã mà đẹp đẽ, trong phút chốc có thể khiến người ta quên rằng, kỳ thật hắn vẫn đang ngồi trên xe lăn.
Bên cạnh Thư Bạch chỉ có một người lính tên là Du Ký, đây là một người đàn ông thoạt nhìn có vẻ ít lời, nhưng cũng hoàn toàn không dễ chọc. Nghe nói vốn có cả một tiểu đội người bảo vệ Thư Bạch, nhưng khi tới Vùng Đất Phúc Âm, đã chỉ còn lại một mình Du Ký.
Ở mạt thế, người chết là một chuyện rất bình thường, nhưng Phong Quang luôn được Hạ Triều bảo vệ rất tốt, mạt thế vừa bùng nổ, cô đã được Hạ Triều đưa tới căn cứ an toàn, cho nên cô còn chưa từng thấy quang cảnh bên ngoài căn cứ, nói đúng ra, là cô còn chưa từng thấy những xác sống cắn người kia. Đương nhiên, cô cũng không có hứng thú đi nhìn.
Cô đang nghĩ xem làm thế nào mới có thể tạo ấn tượng tốt với Thư Bạch. Nhưng trong trường hợp này, ngoại trừ làm một cô con gái ngoan ngoãn, thì cô cũng không thể nói xen lời nào được.
Hạ Triều rốt cuộc cũng chào hỏi khách sáo với Thư Bạch xong. Ông giành việc đẩy xe lăn từ tay Du Ký, tự mình đẩy xe lăn cho Thư Bạch, dẫn hắn đi vào bên trong. Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy ba cô dường như hơi nhiệt tình thái quá, nhưng khi thấy ông luôn nói chuyện xoay quanh đề tài xác sống, cô lại cảm thấy không có gì không ổn.
Mọi người ở Vùng Đất Phúc Âm đều biết Hạ Triều có một tâm nguyện vĩ đại, đó chính là thế giới hoà bình... không đúng, nói tiếp, tâm nguyện của Hạ Triều là có thể giúp nhân loại vượt qua mạt thế mà trở lại cuộc sống trước kia, nói cách khác, chính là có thể diệt sạch toàn bộ xác sống.
Phong Quang còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để tạo quan hệ với mục tiêu tán đổ, vì thế mới vô thức đi chậm lại phía sau.
Chờ tới khi cô phục hồi tinh thần tại, vừa ngẩng đầu tiền nhìn thấy Du Ký với bộ quân phục trên người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận