Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 15 - Chương 49: Công lược hội trưởng hội học sinh (Kết)

Quyển 15 - Chương 49: Công lược hội trưởng hội học sinh (Kết)Quyển 15 - Chương 49: Công lược hội trưởng hội học sinh (Kết)
Phong Quang chỉnh lại chăn cho cậu, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu:
"Có lẽ là tôi nghỉ ngơi chưa được tốt."
"Là bởi vì... cậu ấy sao?"
Không cần phỏng đoán, Hàn Kỳ cũng biết. Nếu như cậu có thể tỉnh lại, bác sĩ cũng nói cơ thể cậu chỉ cần từ từ khôi phục sẽ không sao, vậy cũng chứng minh, Hàn Trần chết rồi.
Qua một lúc sau, Phong Quang từ từ gật đầu, cô làm ra vẻ cười thoải mái:
"Tôi đến bờ biển một chuyến... rắc tro cốt của cậu ấy xuống biển."
"Đây là lỗi của tôi."
Trong đôi mắt sạch sẽ của cậu tràn ra sự bi thương:
"Tôi tưởng là... chỉ cần tôi chết rồi, mọi người đều có thể sống tiếp thật tốt."
Phong Quang chợt lớn tiếng nói:
"Hàn Kỳ, cậu tuyệt đối không được có cái suy nghĩ này nữa! Tôi không muốn lại trải qua một lần sợ hãi sẽ mất đi cậu!"
Cô mất khống chế nói, lại hung hăng lau mắt, không muốn để cho bản thân bật khóc vào lúc này.
"Không đâu... tôi sẽ không có suy nghĩ như vậy nữa."
Dù sao cũng là một cuộc phẫu thuật lớn, cơ thể Hàn Kỳ vẫn chưa hoàn toàn khỏe hẳn, cậu dùng hết tất cả sức lực cử động tay, nhẹ nhàng nắm tay cô:
"Phong Quang, đừng tức giận, cậu có thể đánh tôi mắng tôi, nhưng đừng tức giận làm bản thân khó chịu."
Nghe thấy câu này, bi thương cùng ngọt ngào trong lòng cô trộn lẫn vào nhau:
"Hàn Kỳ, Hàn Trần đã chết rồi... Cái chết thật sự là một chuyện rất kinh khủng, tôi không muốn lại nhìn thấy cậu chết nữa. Cả đời này, cậu hãy sống khỏe mạnh ở bên cạnh tôi không được sao?"
"Được, cả đời này, tôi sẽ ở bên cạnh Phong Quang."
Hàn Kỳ nắm lấy tay cô đặt lên ngưc mình. để cô cảm nhân được trái tim mình đang đập trong lồng ngực:
"Trái tim này... vốn dĩ thuộc về Hàn Trần. Phong Quang, tôi sẽ thay cậu ấy sống thật tốt, cho nên cậu đừng buồn bã như vậy nữa, trái tỉm này sẽ đau đớn."
"Ừm..."
Cô nhỏ giọng đáp lời, trái tim Hàn Kỳ nhảy lên, trong thoáng chốc khiến cho cô nhớ lại Hàn Trần tối hôm đó.
Cũng là lần cuối cùng cô nhìn thấy Hàn Trần.
Ba tháng sau, hội trưởng hội học sinh tạm thời mất tin tức ở trường cấp ba Lịch Hải lại lần nữa đi tới trường học. Khó hiểu là, hội trưởng hội học sinh này lại chọn chuyển đến lớp E tiếng tăm không tốt nhất. Chẳng lâu sau, mọi người cũng hiểu cả, bởi vì hội trưởng từ trước đến nay đều không che giấu tình yêu của mình đối với một nữ sinh.
Nữ sinh này học lớp E, tên là Hạ Phong Quang.
Mộc Cẩn nhìn Hàn Trần ngồi bên cạnh Phong Quang, Cổ Lam ở bên cạnh nói cái gì cô ta hoàn toàn không chú ý nghe.
Hàn Trần vẫn là Hàn Trần trước kia, nhưng cô ta lại cảm thấy hình như Hàn Trần dịu dàng hơn một chút... Cô ta thất vọng nghĩ, có lẽ là cậu có người mình thích rồi, lúc đối xử với người mình thích sẽ càng dịu dàng hơn chăng.
Phong Quang làm sai để một lần nữa được nam sinh bên cạnh chỉ cho. Cô không nói gì, yên lặng nghe cậu giải thích.
Cậu từng nói, mục tiêu bây giờ của cậu là khiến cho cô và cậu cùng thi đỗ vào một trường đại học. Cho nên, cậu sẽ giảng bài cho cô, cũng sẽ mượn cơ hội ăn càng nhiều đậu hũ hơn. Ví dụ như bây giờ, cậu cầm lấy tay cầm bút của cô, lúc cúi đầu dịu dàng cười một tiếng có thể mê đắm tất cả các cô gái.
Nhưng cậu không cảm thấy vui vẻ, bởi vì cậu ý thức được, mấy tháng qua cô đều không dám nhìn thẳng mình.
Có lẽ là bởi vì gương mặt cậu và Hàn Trần giống nhau.
Hàn Kỳ nhẹ giọng gọi:
"Phong Quang"
"Ừm?"
Cô khẽ ngước mắt lên.
Cậu nói: Phong Quang mấp máy môi, hồi lâu, cô phát ra một tiếng mơ hồ mang theo chút nghẹn ngào:
"Đúng."
Hàn Kỳ vẫn sống, ở bên cạnh cô.
Ở trong phòng học, trong âm thanh ầm ï xung quanh, chỉ vì một câu nói của cậu, cô ý thức được hình như mình đã trốn tránh quá lâu.
Cái chết của Hàn Trần khiến cô cảm thấy bi thương, nhưng điều này không có nghĩa trong những ngày tháng tiếp theo cô có thể... lạnh nhạt với cậu con trai mới trở về từ địa ngục này.
Hàn Trần cúi đầu hôn lên trán cô:
"Những ngày tháng sau này, đều sẽ có tôi ở đây."
Như vậy là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận