Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 11: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 11: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 11: Công lược phù thủy hắc ám
Rõ ràng biết Hermann không phải là người có thể trêu đùa được, sao cô lại luẩn quẩn trong lòng mà đi nói đùa với hắn đây?
Phong Quang ngầm ảo não, cô lại lén lút nhìn vẻ mặt Hermann, thấy tình hình không lạc quan lắm, cô liền rất nhanh chóng ngoan ngoãn cúi đầu, bày ra dáng vẻ biết sai liền sửa .
Không khí im lặng trong nháy mắt.
Ngay lúc Phong Quang cảm thấy không biết làm thế nào, Hermamn rốt cuộc cũng mở miệng,"Công chúa điện ha."
"Dạ!" Phong Quang đứng thẳng tắp.
"Cô cũng rất đẹp."
Gì cơ?
Phong Quang ngây ngẩn cả người, cô chậm chạp ngẩng đầu, khi nhìn đến vẻ mặt nghiêm trang của Hermann, cô xác nhận không phải hắn đang nói đùa.
Phong Quang không biết, là một quý ông đúng nghĩa, có qua có lại là chuẩn mực cơ bản, nếu Phong Quang khen hắn, vậy hắn đương nhiên cũng phải khen lại, huống chỉ đây còn là một vị nữ sĩ khen hắn, cho dù Phong Quang còn rất nhỏ, chưa thể dùng hai chữ "nữ sĩ" để xưng hô, nhưng nói thế nào cô cũng vẫn được coi là một sinh vật giới tính nữ.
Việc có qua có lại này chỉ là phép tắc lịch thiệp cơ bản, nhưng ở trong mắt những người khác, Hermamn luôn luôn ít nói cười lại có thể khen người ta, đây thật sự là chuyện còn khủng bố cả mặt trời mọc đằng Tây nữa.
Bởi tính tình lạnh nhạt của Hermann, nên cho dù hắn thật sự có vẻ ngoài không tệ, nhưng cũng chưa từng có ai dám ở trước mặt hắn mà nói hắn đẹp, cho nên cũng không ai biết, kỳ thật sau khi khen Hermann, hắn cũng sẽ khen lại.
Phong Quang nhìn Hermann với ánh mắt kinh ngạc không khác gì phát hiện ra đại lục mới. Cô chớp mắt, lại vỗ mặt mình,"Giám mục đại nhân... không phải là ta đang nằm mơ chứ?"
Hắn mà cũng có lúc khen người ta?
Hermann lại không để ý tới dáng vẻ kinh ngạc lúc này của Phong Quang, hắn chỉ lãnh đạm nói:
"Công chúa điện hạ, ta còn có chuyện, xin cáo từ trước."
Hermann nói xong liền muốn xoay người rời đi, nhưng hẳn mới chỉ bước ra một bước, đã cảm thấy có người nắm lấy góc áo mình. Hắn rũ mắt, nhìn thấy Phong Quang đang lẻn ra phía sau hắn.
Phong Quang nhăn mặt nói:
"Cha Phil đã trở lại, ta không muốn chọn cận vệ đâu."
Dứt lời, Phong Quang trực tiếp xốc chiếc áo khoác tu sĩ to rộng của Hermann mà chui vào. Hermann chỉ cảm thấy có người ôm chặt lấy chân mình, sắc mặt hắn cứng đờ, bởi vì điều này không hợp lễ. Hắn vừa muốn tóm người từ phía sau mình ra, kết quả Cha Phil đã đã đi tới.
"Giám mục đại nhân."
Cha Phil khom lưng hành lễ, phía sau ông ta còn có ba thanh niên đi theo.
Hermann cao ngạo, lãnh đạm gật gật đầu. Ở trước mặt những người khác, hắn thật sự không thể làm ra hành động bất nhã như bắt một tiểu công chúa bướng bỉnh từ trong vạt áo mình ra ngoài.
Hermann trước nay đều không phải người bình dị gần gũi, Cha Phil cũng không cảm thấy vẻ mặt Hermann có gì không ổn, ông ta lại cung kính hỏi: "Giám mục đại nhân có nhìn thấy công chúa điện hạ không?"
"Công chúa điện hạ..."
Hermann cảm thấy một chân mình gần như sắp bị cô bé kia ôm đến biến dạng, hắn dừng một chút, lại mở miệng,"Ta không nhìn thấy cô ấy."
"Ôi, __
Cha Phil thở dài,"Tôi đưa ba cận vệ được đề cử đến đây để công chúa điện hạ chọn lựa, lại không nghĩ rằng khi trở lại đã không thấy tăm hơi công chúa đâu, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Nếu không thấy công chúa điện hạ, vậy thì đi tìm."
"Giám mục đại nhân không biết rồi, từ trước đến nay công chúa điện hạ đều có rất nhiều mưu ma chước quỷ, nếu cô ấy đã muốn trốn đi, vậy thật sự sẽ không dễ dàng tìm được."
Chẳng phải vậy sao? Hiện tại Phong Quang ở ngay phía sau Hermann, nhưng ông ta cũng không thể nào tìm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận