Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 44: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 44: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 44: Công lược tình yêu cấm ky
Hai người rời khỏi đại sảnh yến hội, đi ở bên ngoài, gió đêm lạnh lẽo thổi tới, khiến Phong Quang hơi tỉnh cơn say. Cô mơ màng hỏi:
"Tam thúc... thúc muốn đưa ta đến chỗ nào?"
"Phong Quang say rồi, tam thúc đưa ngươi đến chỗ có thể nghỉ ngơi."
Đôi mắt Tạ Trạm giống như màn đêm, ngoại trừ ánh sao ấm áp thì không khác gì vực sâu vô tận.
"Là thúc... thúc bắt ta uống rượu..."
Phong Quang ôm đầu. Khi say, khó có lúc cô lại thoải mái bộc lộ tính tình như bây giờ,"Ta đau đầu!"
Cô dường như nghe được một tiếng thở dài rất nhỏ từ đỉnh đầu truyền đến, lại cảm giác sau khi hắn ôm cô đi vài bước, thì liền ngồi xuống, bế cô trên đùi.
Phong Quang miễn cưỡng mở to mắt, thấy rõ đây là đình nghỉ chân. Đình trong Ngự Hoa Viên này, trong bóng đêm lại có một vẻ mỹ lệ khác biệt.
Tạ Trạm đưa tay xoa huyệt Thái Dương cho cô,"Ta không biết Phong Quang uống rượu sẽ đau đầu, đây là lỗi của ta."
Hắn xoa đầu cô khiến cô thoải mái hơn không ít, cô lại ngoan ngoãn dựa vào ngực hắn, chẳng qua cô vẫn nhíu mày, thoạt nhìn có vẻ không được vui.
Tạ Trạm lại cười một tiếng, nói:
"Cũng chỉ khi say ngươi mới có thể tỏ rõ tức giận như vậy."
Nếu như lúc trước, thì cô sẽ chỉ nói một câu ta không tức giận, sau đó liền không để ý tới hắn, lập tức xoay người rời đi. Đâu biểu hiện ra dáng vẻ tức giận như bây giờ?
Đôi mắt Phong Quang hé mở,"Tam thúc thúc... Ta không thích uống rượu."
"Phong Quang không thích uống rượu, về sau chúng ta sẽ không uống."
Hắn thấp giọng nói khẽ, hoàn toàn trấn an cảm xúc của cô. Phong Quang không uống được rượu, hắn biết điều này, dù sao thì trên bàn cơm ở Tạ phủ cũng không thấy cô uống rượu bao giờ cả. Tạ Trạm hết cách, vốn chỉ muốn cho cô uống một chút rượu để hắn có cớ rời khỏi cung yến, tại không ngờ cô sẽ có phản ứng lớn như thế với rượu. Hắn đã tính sai.
"Thúc cố ý cho ta uống rượu... Thúc là người xấu..."
Cô cau mày, lại khó chịu than thở một tiếng.
"Phải, ta là người xấu."
Giọng cô như tiếng kêu khẽ của động vật nhỏ, lại thêm khuôn mặt nhỏ đỏ bừng kia, thật sự đáng thương vô cùng cũng hết sức đáng yêu. Phần thân dưới hắn vất vả lắm mới bình thường lại được, bây giờ lại có xu thế phát tác.
Tạ Trạm luôn tự hào với khả năng tự chủ của bản thân, nhưng không biết vì sao, hôm nay thân thể hắn lại liên tiếp mất khống chế. Phải nói thêm rằng, vào lần đầu tiên gặp Phong Quang, lúc hắn ôm cô từ dưới nước lên bờ, khi thấy thân thể tuy non nớt nhưng đã ẩn hiện dáng vẻ yêu kiều hấp dẫn của cô, hắn thật ra cũng khó tránh khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Điều này quá kỳ lạ.
Phong Quang lại đau đầu cọ vào ngực hắn, nức nở một tiếng không nói gì.
Tạ Trạm vỗ nhẹ lưng cô, tận lực khiến cô dựa vào thoải mái một chút, mà sự "không thoải mái"của thân thể hắn hiện giờ, cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua.
Trong không khí tràn ngập mùi hoa, xung quanh nhất thời trở nên yên tĩnh. Yên tĩnh một cách tốt đẹp.
Đúng lúc này, Phong Quang lại chợt mở mắt ra, tức giận nói:
"Ở đây có muỗi cắn! Ta không muốn ở chỗ này!"
Ban đêm mùa hè, đặc biệt là chỗ trồng hoa cỏ khắp nơi như ở đây, dĩ nhiên là đặc biệt nhiều muỗi.
Tạ Trạm nhìn nốt đỏ do muỗi cắn trên mu bàn tay cô. hắn ôm cô đứng lên, tốt tính nói:
"Ở đây có muỗi, chúng ta sẽ không ở lại đây nữa."
Cô "Hừ" một tiếng thật mạnh, lúc này mới phụng phịu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tạ Trạm nhìn cảnh đẹp trước hoa dưới trăng này, lắc đầu, trong lòng thở dài thầm nhủ:
Tiểu nha đầu này thật biết phá hỏng không khí .
Bạn cần đăng nhập để bình luận