Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 55: Ngoại truyện 1 (Cuộc sống hằng - ngày)

Quyển 33 - Chương 55: Ngoại truyện 1 (Cuộc sống hằng - ngày)Quyển 33 - Chương 55: Ngoại truyện 1 (Cuộc sống hằng - ngày)
Khi Phong Quang vẫn đang nằm ì trên giường, liền nhận được một cuộc điện thoại,"Ba à..."
Giọng cô vẫn mơ mơ màng màng, vừa nghe đã biết là vẫn chưa tỉnh ngủ, người đàn ông phía sau cũng vẫn chưa tỉnh dậy, chỉ theo bản năng mà ôm cô vào lòng mình.
"Giờ đã mấy giờ rồi, sao con vẫn còn đang ngủ?"
Đầu bên kia điện thoại, Hạ Triều nói giọng bất mãn, có lẽ là vì cảm thấy cuộc sống của con gái mình hiện giờ đang càng ngày càng hủ bại.
Phong Quang bĩu môi,"Ba gọi điện thoại cho con rốt cuộc là có chuyện gì? Không có việc thì con tắt máy đây."
"Đợi đã, ngày mai bà và mẹ con phải đi tham gia hôn lễ của tiểu thư nhà họ Phương, hôm nay con đến đón Tiếu Tiếu về trước."
"Biết rồi ạ, buổi chiều con và Lục Sâm sẽ cùng đi đón Tiếu Tiếu, tạm biệt ba."
Phong Quang dứt khoát tắt điện thoại, để di động xuống, cô lại trở mình, ôm eo người đàn ông kia, chui vào trong lòng hắn, cô lại ngáp một cái, vẫn không định rời giường.
Cho dù hiện tại đã là 11 giờ sáng.
Cứ cách một khoảng thời gian, vợ chồng Hạ Triều lại đón Tiếu Tiếu về nhà họ Hạ ở, nghe nói đây là vì ông bà ngoại như bọn họ muốn chắc chắn cháu gái mình không bị dạy hư, rốt cuộc thì Tiếu Tiếu có một người cha với trạng thái tinh thần không bình thường như vậy, bọn họ cũng lo Tiếu Tiếu sẽ bị nuôi trở nên sai lệch.
Chẳng qua Tiếu Tiếu không ở đây, Phong Quang mới có dịp ngủ lười với Lục Sâm như thế, ngẫu nhiên có thể sống trong thế giới hai người cũng là một loại hưởng thụ rất ngọt ngào.
Lại một lát sau, Phong Quang bị đánh thức bởi một nụ hôn chào buổi sáng hết sức nồng nhiệt, cô mở mắt ra, không nói gì, chỉ vòng tay qua cổ người đàn ông, gia tăng độ sâu cho nụ hôn này.
Sau một lát, Lục Sâm hơi giảm bớt thế công, hắn khẽ hôn môi cô, thấp giọng hỏi:
"Đói bụng không?"
"Ừm... Có một chút." Phong Quang lại trở mình, ghé vào trên người hắn,"Nhưng em không muốn cử động."
Lục Sâm vuốt đỉnh đầu cô cười,"Anh đi nấu cơm."
"Em cũng không muốn để anh cử động..."
Hắn bật cười,"Cơm nước xong, chúng ta còn phải đi đón Tiếu Tiếu."
"Không cần gấp, Tiếu Tiếu ở Hạ gia luôn chơi rất vui vẻ."
Mặt Phong Quang dán lên ngực hắn, lại khẽ nheo mắt Ở Hạ gia, Hạ Triều và Vương Từ sẽ không bắt Tiếu Tiếu ăn rau xanh giống như Phong Quang, Tiếu Tiếu ở đó còn không biết thoải mái tự tại đến thế nào đâu.
Sau khi nằm bò trên người hắn thật lâu, cô lại thuận miệng thì thầm:
"Em nghĩ kỹ lại một chút, vào ngày Yến Niệm Niệm và Thẩm Hành ra nước ngoài, anh đã cố ý nói sai thời gian cho em, kết quả khiến em đến sân bay cũng không gặp được người."
Yến Niệm Niệm và Thẩm Hành rốt cuộc vẫn rời đi, chẳng qua trước khi đi, Yến Niệm Niệm cũng nói, cô ta chỉ muốn gặp Phong Quang một lần cuối cùng, đáng tiếc chính là, lần cuối cùng này cũng không gặp được.
Đối với Yến Niệm Niệm và Thẩm Hành, Phong Quang đã từng rất chán ghét, nhưng sau khi xảy ra chuyện ở tiệm bánh kem kia, thân thể Thẩm Hành đã bị tra tấn đến không ra hình người, tâm lý của Yến Niệm Niệm lại bị kích thích cực lớn, cứ như vậy, trong nháy mắt,
Phong Quang dường như đã biến từ người bị hại thành kẻ hại người.
"Phong Quang sẽ trách anh à?"
Lục Sâm nhẹ vỗ về lưng cô, cười khẽ.
Phong Quang thở dài,"Em sẽ không trách anh."
Bất luận Lục Sâm đã làm bao nhiêu chuyện sai trái, cô đều sẽ không trách hắn. Cô có thể tiếp tục sống những ngày yên ổn với hắn đã thật sự không dễ dàng. Đối với Phong Quang mà nói, cô đã không còn nguyên tắc, điểm mấu chốt của cô đã bởi vì Lục Sâm mà lần nữa bị thay đổi.
Cô vốn dĩ không tính là người tốt gì, cho dù Lục Sâm có phạm tội, cô nghĩ, cô cũng sẽ bao che vô điều kiện.
"Được rồi, chúng ta đi nấu cơm đi."
Phong Quang hôn hắn một cái, bỗng nhiên liền quyết đoán vứt bỏ sự lười biếng, xốc chăn lên mặc váy ngủ đi đến phòng bếp.
Không tùy tiện như Phong Quang, sau khi Lục Sâm thay một bộ quần áo sạch sẽ chỉn chu mới đi vào phòng bếp. Phong Quang đang nỗ lực cắt nấu cơm, hơn nữa còn không cho Lục Sâm nhúng tay vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận