Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 32: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 32: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 32: Công lược phù thủy hắc ám
"Ta biết, Wendy thích ta."
Hermamn lại hôn lên môi cô, động tác vừa nhẹ nhàng vừa quyến luyến.
Hắn mơ hồ không rõ nói:
"Wendy tức giận vì chuyện ta chăm sóc Lilith, ta liền có thể khẳng định, Wendy thích ta..."
Việc lặp lại những lời này hắn cũng khiến người ta cảm giác được, hắn thấy vui vì điều đó.
Phong Quang không chắc chắn, cô vẫn không biết nguyên nhân tức giận của mình Không phải thống khổ, mà lúc ấy lại biểu hiện ra rõ ràng như vậy. Nhưng cô không cam lòng khi bản thân bị nhìn thấu dễ dàng như thế, bởi lúc mới đầu, ngay cả chính cô cũng không biết từ trước tới nay mình đều tức giận vì Hermann, phải đến tận khi tới bờ biển thì mới phát hiện nguyên nhân không thích biểu lộ cảm xúc, Phong Quang tăng sức lực trên tay để "trả thù", liền nghe được hắn kêu rên bên tai "dường như' sung sướng.
Cô lại thấy âm thanh này gợi cảm chết đi được!
Phong Quang nỗ lực kìm nén ham muốn "ăn sạch" hắn, vì như vậy cô sẽ mất rất nhiều sức lực. Cô giả vờ tức giận nói:
"Lilith kia... có vẻ cô ấy rất tin tưởng chàng."
"Cô gái đó là Thánh Nữ do ta chọn, tin tưởng ta cũng là chuyện đương nhiên."
Hermamn lại thở ra thoải mái, hắn thấp giọng,"Wendy, mạnh hơn một chút..."
Phong Quang khựng lại, tiếp theo liền bực tức,"Hermann!"
"Ta ở đây."
Hermann dường như không hề nhận thấy sự tức giận của cô. Cùng lúc, tay hắn ở trong thân thể cô cũng khuấy động mạnh hơn, hắn nói không cảm xúc:
"Wendy, hiện tại là thời gian của hai người chúng ta."
Sắc mặt Phong Quang đỏ hồng, trời biết cô đã mất bao nhiêu sức lực mới đè nén được xúc động muốn phát ra âm thanh. Cô lại lần nữa run rẩy gọi tên hắn,"Hermann. ."
"Cô bé ngoan." Quang mất hết sức lực dựa vào ngực Hermann, nắm chặt áo hắn, yếu ớt hừ hừ.
Cùng lúc đó, Phong Quang cảm thấy mông mình chợt lạnh, hóa không biết từ khi nào đồ lót của cô đã bị hắn cởi dây, cứ như vậy mà bị kéo xuống, cô còn chưa kịp phản ứng, đã cảm giác được có thứ nóng bừng cứng rắn đang chống lên chỗ da thịt non nớt kia của mình.
"Đợi đã...
Trong giọng của Phong Quang có sự khiếp đảm,"Hermann, ta vẫn hơi sợ hãi..."
"Không phải sợ... Là ta..."
Tay hắn đặt trên gáy cô, khiến cô tựa vào đầu vai của mình. Hắn hơi nghiêng đầu, khẽ hôn đỉnh đầu cô,"Wendy, là ta... Không phải người khác..."
Hắn không nỡ làm cô bị thương, nhưng có một số việc là cần thiết. Hắn phải sớm biến cô thành người của mình, cô càng ngày càng xinh đẹp, cũng càng ngày càng dễ thu hút ánh nhìn của những nam nhân khác, hắn không thể bảo đảm sẽ không có một nam nhân nào lợi hại hơn mình xuất hiện, chiếm được trái tim cô. Hermann không có lòng tin, nên hắn cần một điều gì đó để xác định, khiến bản thân mình an tâm.
Bởi thế, biết tình cảm của Phong Quang vẫn còn xa mới đủ, hắn cần phải làm một số chuyện cần thiết để khiến Phong Quang không có cơ hội hối hận. Nhưng Phong Quang không hiểu tâm tư tinh tế của Giám mục đại nhân, cô vẫn còn đang cảm thấy tốc độ phát triển của hai người họ như ngồi trên máy bay vậy, vừa mới thổ lộ tình cảm đã xảy ra quan hệ thân mật như thế, chuyện này không khỏi cũng có chút quá nhanh! Nhưng chuyện Hermann quyết định thì không một ai có thể thay đổi.
"Wendy. ."
Chỗ kia của Hermann chỉ chậm rì rì cọ xát bên cạnh da thịt cô, khi đã khiến cô quen dần, giọng hắn hạ thấp xuống, cũng trở nên càng thêm nhu hòa,"Em thích ta, có đúng không?"
"Đúng."
Phong Quang nắm chặt áo hắn, thân thể cô được trường bào của hắn bao bọc, nếu như có người đến đây, cũng sẽ chỉ thấy được một nam một nữ đang ôm nhau mà thôi. Sẽ không ai nghĩ đến, dưới trường bào màu đen này, thân thể bọn họ thân mật cỡ nào, lại gắn bó ra sao.
"Wendy..."
Ánh mắt Hermann tối sầm xuống, lại cũng càng thêm ôn nhu, đôi mắt xanh thẳm lúc này như đang phản chiếu màu xanh của trời và biển, chẳng Đây là lần đầu tiên hẳn biểu lộ tình cảm của mình rõ ràng như vậy, hắn nói:
"Cuộc đời về sau của em, để ta phụ trách."
Cô bị lạc trong tiếng nói mê người của Hermann.
Bỗng nhiên, Phong Quang cảm thấy đau nhói, cô liều mạng nắm chặt quần áo hắn, thân thể cũng co lại,"Hermann. ."
"Ta ở đây..."
Hắn hôn lên môi cô,"Wendy, ta vĩnh viễn đầu ở đây..."
Một chút âm thanh cuối cùng cũng biến mất trong nụ hôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận