Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 51: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 51: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 51: Công lược phù thủy hắc ám
Phong Quang đã bất an tới đỉnh điểm, cô theo bản năng che lại bàn tay bỏng cháy đêm qua, lén lui về sau một bước. Cô không cảm thấy mình có vấn đề, nhưng hiện thực dường như lại không phải như vậy...
"Công chúa điện hạ, đắc tội."
Cha Phil tiến lên một bước, ông ta đứng trước mặt Phong Quang, chậm rãi nâng tay lên.
Không rõ tại sao Phong Quang có cảm giác muốn chạy trốn, nhưng bốn phía đều đã bị binh lính vây quanh, ngay cả thị nữ phía sau cô cũng đang khe khế nói nhỏ. Sống trên đại lục này nhiều năm, cô đương nhiên cũng biết, nếu cô bị gắn lên cái danh hắc ám, kết cục của cô sẽ là gì. Cha Phil khẽ niệm chủ ngữ, ánh sáng xuất hiện trên tay ông ta, Phong Quang rất nhanh chóng cảm nhận được cho dù cô có thể chịu đựng thống khổ, trên mặt không tỏ ra điều gì khác thường, nhưng khí đen tỏa ra từ trên người cô thì ai cũng có thể thấy được.
Cha Phil thu tay lại, ông ta nói với giọng ngạc nhiên,"Công chúa điện hạ... cô thật sự là Thánh Nữ Hắc Ám
Chỉ một lời này đã tuyên bố vận mệnh của Phong Quang.
Arnold giơ tay,"Bắt Thánh Nữ Hắc Ám lại!"
Lập tức, hai binh lính đè lại bả vai Phong Quang, sức lực của cô căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, trong lòng cô rất rõ, mình không thể nhắc tới tên Hermamn, bởi một khi có liên quan tới hắc ám thì sẽ bị Giáo hội xét xử, mà cha mẹ cô... nếu cha mẹ cô thật sự muốn cứu cô thì đã không dung túng Arnold dẫn người tới đây.
Từ đầu cô đã hiểu, cái gọi là "thờ phụng" có sức ảnh hưởng lớn đến đâu trên đại lục này, chuyện cha mẹ tố giác con mình là "dị giáo" chỉ vì không tôn thờ Giáo hội cũng chẳng phải là chưa từng xảy ra.
Cô nhìn về phía Amold,"Richard sai ngươi tới bắt ta sao?"
Arnold thân là ky sĩ Xuân quốc, lại bỗng nhiên phụng mệnh tới bắt cô, dĩ nhiên cô liền nghĩ ngay tới Richard.
"Không phải hoàng tử điện hạ."
Arnold phủ định suy đoán của Phong Quang. Richard hiện tại còn đang nằm bẹp trên giường nhờ Ariel chăm sóc, sao có thời gian đi lo chuyện này?
Arnold lại hỏi: Ví dụ như... muốn tìm người nào đó.
Phong Quang lại trầm mặc.
Arnold đợi một lúc lâu cũng không thấy cô nói gì, trong lòng liền biết rằng cô không định nói, hắn lạnh nhạt ra lệnh:
"Nhốt vào đại lao."
Không ai dám lao tới ngăn cản, Phong Quang cứ thế bị đưa di.
Tin tức công chúa điện hạ tôn quý lại là Thánh Nữ Hắc Ám lan truyền rất nhanh, hiện giờ cả nước đều đang bàn tán chuyện này. Có người nói quốc vương đại nghĩa diệt thân như vậy là rất tốt, cũng có người nói rốt cuộc phải tới khi nào mới có thể xử tử Thánh Nữ Hắc Ám này.
Phong Quang đoán không sai, giờ cô đã biến thành sự tồn tại mà mọi người đều hắt hủi, ví dụ như trong nhà giam lúc này, một tên lính canh phi nhổ rồi nói:
"Một công chúa tóc đen mắt nâu... Ta đã nói đây là chuyện rất kỳ quái mà. Hóa ra ngươi là Thánh Nữ Hắc Ám, lại hưởng thụ mười mấy năm cuộc sống cao cao tại thượng, mọi người chúng ta còn phải hành lễ với ngươi. Hừ, ngươi cứ chờ ngày chết đi!"
Ngục tốt đặt món canh toàn nước xuống, tức giận bất bình bỏ đi.
Đối với loại người này, Phong Quang đã thấy nhiều nên không trách, cô mới bị giam trong ngục hai ngày mà đã gặp không ít người đến châm chọc mỉa mai, chỉ là "đồ ăn" không có chút màu sắc trong bát kia, cô thật sự ăn không nổi.
Phong Quang co người trong góc nhặt cỏ khô trên đất lên chơi, tận đến khi phía trước xuất hiện một bóng người, cô vốn tưởng lại là người tới châm chọc mỉa mai cô, kết quả đợi mãi vẫn không nghe thấy gì, cô ngẩng đầu, là Arnold đứng ở cửa ngục.
Cô không rõ hắn tới đây làm gì, đương nhiên, cô cũng không quan tâm lắm, vì thế cô lại thu mắt lại.
"Công chúa điện hạ."
Arnold rốt cuộc cũng mở miệng.
Phong Quang nghe xong vẫn không hề nhìn hắn. Nhìn cô có vẻ rất nhàm chán, cũng nhàm chán mà nói rằng:
"Ngươi đừng gọi ta là công chúa, ta đã không phải công chúa nữa rồi."
Từ khoảnh khắc cô bị nhốt vào ngục, danh hiệu công chúa của cô đã không còn tồn tại nữa. Không thể không nói, tuy Phong Quang là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, nhưng trong chuyên nhận rõ hiện thực, cô lại Nếu cô không muốn người khác gọi cô là công chúa, vậy Arnold cũng liền không do dự gọi một tiếng:
"Wendy."
Tay Phong Quang run run, ngoại trừ cha mẹ và Hermann, cô chưa từng nghe ai khác gọi mình như vậy. Cô lại ngẩng đầu, tức giận nói:
"Ngươi không được gọi ta như vậy."
"Vậy thì phải gọi người là gì?"
Arnold dường như đang cười, ở hoàn cảnh tối tăm này, nhìn cũng không rõ lắm "Gọi cô là tiểu thư mỹ lệ giống Richard vô tích sự kia sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận