Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 32: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 32: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 32: Công lược người cản thi
Phong Quang tới trường. Vừa mới đến cửa lớp, cô liền nhìn thấy Mộc Thanh Thanh đang trốn ở cửa không dám vào. Tò mò bước tới, cô hỏi:
"Lớp trưởng, sao cậu không vào lớp?"
Đã sắp đến giờ tự học, kiểu học sinh giỏi như Mộc Thanh Thanh nên sớm vào lớp ngồi ngay ngắn, mở sách ra đọc mới phải.
Mộc Thanh Thanh vừa thấy Phong Quang liền giống như gặp được cứu tỉnh vậy, cô khổ sở kéo tay Phong Quang nói:
"Phong Quang, cậu không biết đâu. Chẳng phải hôm qua chúng ta đã đưa Tư Đồ Túy đến khách sạn à? Ngay lúc 3,4 giờ sáng hôm nay, Tư Đồ Túy tỉnh lại đã gọi điện cho tớ..."
"Ồ, hắn cảm ơn cậu đã đưa hắn đến khách sạn à?"
"Không phải..."
Mộc Thanh Thanh giật mình một cái,"Hắn chỉ nói một câu, lại còn cười mà nói. Hắn nói... Mộc Thanh Thanh, cô chết chắc rồi."
Phong Quang tưởng tượng Tư Đồ Túy dùng giọng điệu ôn nhu để nói ra câu kia, không hiểu sao, cô liền ảo tưởng Tư Đồ Túy biến thành Ninh Dịch, sau đó cô cũng run lên, sâu sắc đồng cảm mà vỗ vai Mộc Thanh Thanh,"Cậu tự cầu phúc đi."
"Phong Quang, cậu không thể bỏ mặc tớ như vậy!"
Mộc Thanh Thanh nắm chặt lấy tay Phong Quang không cho cô đi,"Nhất định là Tư Đồ Túy đã biết tớ chụp ảnh hắn, nên mới muốn tìm tớ tính sổ!"
"Hóa ra cô còn chụp ảnh tôi."
Một giọng nói vang lên giống như u hồn, Mộc Thanh Thanh cả người cứng ngắc.
Phong Quang nhìn Tư Đồ Túy bỗng nhiên xuất hiện ở cửa, mỉm cười "Không ngờ tối hôm qua cậu còn say như chết mà hôm nay đã đi học như thế không có chuyện gì. Đúng là không tệ."
Tư Đồ Túy cũng mỉm cười,"Xem ra gần đây Phong Quang gặp chuyện tốt thì phải. Chỗ này... hằn không phải là bị muỗi cắn chứ."
Hắn ẩn ý nhìn về phía cổ cô.
Phong Quang như chợt nghĩ tới chuyện gì, liền kéo cổ áo che khuất dấu vết không cẩn thận lộ ra kia. Cô hừ một tiếng: người cứ từ từ trò chuyện."
"Phong Quang!"
Mộc Thanh Thanh níu kéo cũng vô tác dụng, Phong Quang cho cô bạn một ánh mắt ý bảo cố lên, rồi trực tiếp gạt tay Thanh Thanh bước vào phòng học.
Tư Đồ Túy tao nhã cười,"Lớp trưởng, tôi phải cảm ơn cô thật tốt về chuyện ngày hôm qua."
Mộc Thanh Thanh giật thót.
Tư Đồ Túy tỉnh lại liền thấy quần áo mình hết sức lộn xộn, hắn luôn rất yên tĩnh sau khi uống say, nên sẽ không làm ra hành động tự cởi quần áo mình như thế, mà khi biết được chính Mộc Thanh Thanh đã thuê phòng cho mình, hắn liền nghĩ ngay tới một khả năng, đó chính là cô nàng Mộc Thanh Thanh này do không thể kìm lòng trước sắc đẹp của hắn, nên đã làm với hắn rất nhiều chuyện không thể miêu tả.
Tư Đồ Túy dù là nam, nhưng cũng rất có ý thức bảo vệ trinh tiết của mình. Mộc Thanh Thanh đã gây ra việc này, thì hắn cũng phải làm cho ra nhẽ. Nhưng hắn không ngờ rằng, con mọt sách thoạt nhìn cứng nhắc kia vậy mà còn chụp ảnh hắn! Đối mặt với Tư Đồ Túy cười càng lúc càng tươi, cả người Mộc Thanh Thanh càng thêm co lại rúm ró.
Mà bên kia, ngay khi bước vào phòng học, Phong Quang tiền nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi chỗ của cô. Cô khựng lại, tiếp theo liền bước nhanh tới, đặt mạnh cặp sách tên bàn,"Phấn hoa nam! Đây là chỗ của tôi!"
Thoáng chốc, mọi ánh mắt trong phòng học đều đổ dồn về phía Phong Quang.
Lãnh Dạ bình tĩnh nói:
"Chủ nhiệm lớp ở đây đã nói, tôi có thể tùy ý chọn chỗ trong phòng này."
"Đó là chỗ của những người khác, không phải chỗ của bản tiểu thư."
Phong Quang nghiến răng nghiến lợi nói:
"Muốn nhằm vào tôi thì cứ dùng cách quang minh chính đại. Anh không thấy việc cướp chỗ rất giống trò của trẻ con mẫu giáo à? Có tự cảm thấy ấu trĩ không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận