Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 22: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 22: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 22: Công lược người cản thi
Lãnh Dạ đâu biết chân mệnh thiên nữ của mình đã sắp đến, hắn chỉ nghĩ là Phong Quang cũng giống hắn, đều không muốn để gia tộc mình chịu thiệt mà cho người khác được lợi. Ánh mắt Lãnh Dạ lạnh lùng,"Nếu cô Hạ muốn thi gan với tôi, tôi liền chờ xem vậy."
"Chờ thì chờ."
Phong Quang đứng lên, cười với Lãnh Dạ,"Anh yên tâm, đến lúc đó, người không chờ nổi tuyệt đối chính là anh. Cuộc nói chuyện hôm nay xem ra chỉ có thể kết thúc ở đây. Tạm biệt, anh chàng phấn hoa."
Nghe thấy cách gọi này, Lãnh Dạ liền nhíu mày lại, nhưng khi ngước mắt thì chỉ có thể thấy bóng dáng Phong Quang bước lên trực thăng.
Cũng ngay sau khi trực thăng cất cánh, bỗng nhiên gió lớn quét qua, bàn ghế trước mặt Lãnh Dạ đều bị gió cuốn lên toàn bộ. Nhưng điều bất thường chính là, những chiếc bàn ghế đều bị ném về phía Lãnh Dạ
Đám vệ sĩ vội vàng che chắn Lãnh Dạ ở phía sau, đống bàn ghế đó không ném được vào người hắn, nhưng bỗng nhiên, Lãnh Dạ thấy trên cổ mình đau nhói. Hắn đưa tay lên chạm vào, chỉ cảm thấy một dòng chất lỏng ấm áp. Trên cổ hắn có một vết thương đang chảy máu không ngừng.
Lãnh Dạ lạnh lùng nhìn lại cái cây đằng sau hắn. Một mảnh lá phong đang cắm thật sâu vào thân cây. Đây là cảnh cáo? Bởi hắn là vương tử nước Kim Cương?
Không, trực giác nói cho hắn, lý do không chỉ là như vậy.
"Vương tử."
Trưởng đội vệ sĩ cũng nhìn thấy mảnh lá cây kia.
Lãnh Dạ nâng tay lên,"Không cần điều tra, nếu đối phương cố ý, hắn sẽ không chỉ làm chút chuyện như vậy. Huống chỉ ở Hoa Hạ không nên để lộ việc chúng ta biết ma pháp."
Vệ sĩ trưởng cúi đầu,"Tuân lệnh"
Trở lại nhà họ Hạ, ba mẹ Phong Quang vẫn còn ở bên ngoài làm việc, nghĩ một chút, cô vẫn cảm thấy chuyện Lãnh Dạ xuất hiện không cần phải nói cho ba mẹ làm gì.
Sau khi dùng xong cơm chiều, cô nhận được cuộc gọi từ Mộc Thanh Thanh.
"Phong Quang, xét từ tỉnh thần chủ nghĩa nhân đạo, tớ cảm thấy tớ cần cậu trợ giúp." Mộc Thanh Thanh tỏ vẻ đứng đắn nói:
"Tớ hiện đang ở cửa quán bar chỗ con phố gần trường, cậu mau đến đây đi."
Phong Quang vừa nghe liền lo lắng, giọng nói của Mộc Thanh Thanh có vẻ như cô ấy đã gặp phải phiền toái gì.
Cô vội vàng gọi tài xế đến quán bar, chiếc xe tăng tốc càng lúc càng nhanh trên đường, không lâu sau cô đã tới quán bar đó. Phong Quang vốn nghĩ mọi sản nghiệp ở thành phố A này trên cơ bản đều phụ thuộc vào nhà họ Hạ, chỉ cần cô dùng danh nghĩa đại tiểu thư nhà họ Hạ, thì dù là bọn rắn độc cũng sẽ phải nhường nhịn ba phần.
Kết quả cô không nghĩ tới, đến nơi lại nhìn thấy... Tư Đồ Túy uống say nằm trên mặt đất, Mộc Thanh Thanh ngồi bên cạnh thoạt nhìn có vẻ bất đắc dĩ cực kỳ.
"Lớp trưởng..."
Phong Quang chỉ vào Tư Đồ Túy say rượu bất tỉnh trên mặt đất,"Chuyện gì đây?"
Mộc Thanh Thanh nhún vai,"Tớ cũng không biết, buổi tối tớ chỉ ra ngoài đi dạo một chút, liền nhìn thấy cậu ta bị người của quán bar ném ra, gọi thế nào cũng không tỉnh. Tớ không biết cậu ta ở chỗ nào, cũng không biết số điện thoại của Thượng Quan Nhiên và Nam Cung Vân, nên chỉ có thể nghĩ đến cậu."
".. Vì sao lại nghĩ đến tớ?"
"Vì ở lớp chúng ta cũng chỉ có cậu mới thân với bọn họ đó."
Mộc Thanh Thanh bất đắc dĩ,"Dù sao tớ cũng đâu thể bỏ cậu ta ở chỗ này, để cậu ta bị mấy ông chú bà dì biến thái đói khát nhặt về nhà chứ?"
"Vậy sao lại thế này?"
Phong Quang chỉ vào cổ áo bị mở của Tư Đồ Túy, gần như có thể nhìn thấy lồng ngực trắng nõn kia, hơn nữa... tư thế nằm hiện tại của Tư Đồ Túy cũng có thể nói là cực kỳ gợi cảm. Nhìn dáng vẻ Tư Đồ Túy say sưa bất tỉnh, dĩ nhiên là hắn không thể tự làm ra như thế được.
Mắt kính của Mộc Thanh Thanh lóe lên, cô lau nước miếng không tồn tại ở khóe miệng. lấy di động ra cho Phong Quang xem,"Đám ảnh chụp này đều có thể bán được giá tốt đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận