Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 11 - Chương 34: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS

Quyển 11 - Chương 34: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSSQuyển 11 - Chương 34: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
"Toàn bộ tự sát. "
Phong Quang ngơ ngẩn lặp lại lời của Nghiêm Úc, sau đó cô liền phản bác theo bản năng:
"Không thể nào... Rõ ràng là tôi nhìn thấy rất nhiều người ở lâu đài này mài!"
Nghiêm Úc nói:
"Tôi không có lý do gì để lừa cô cả. Ngục giam Liên minh Tỉnh Tế chỉ giam giữ ba gã tù phạm, nhưng có một số lượng lớn binh lính canh gác, người tới đầu tiên là Hải tặc Cecil, tiếp theo là kẻ buôn bán vũ khí Tiêu Tiêu, cuối cùng... là Diệp Mạt được phán định là có cấp bậc nguy hiểm tối cao."
"Những người mà anh nói tôi đều đã gặp cả, rõ ràng bọn họ còn sống SỜ sờ ra mà."
"Nghe tôi nói hết đã."
Nghiêm Úc nhíu mày, lộ ra vẻ uy nghiêm thường ngày của một vị tướng lĩnh:
"Lúc Cecil và Tiêu Tiêu bị giam giữ ở đây thì ngục giam coi như rất bình yên, hoàn toàn không có vấn đề gì. Nhưng sau khi Diệp Mạt tới nơi này, người ở đây đều dần chết đi, hơn nữa đều là tự sát, bọn họ... đều từng gặp Diệp Mạt một lần. Cô Hạ, cô biết như thế có nghĩa là gì không?"
Cô túm lấy góc váy, không muốn biết.
Sự im lặng của Phong Quang cũng không làm Nghiêm Úc bị ảnh hưởng gì, anh ta tiếp tục nói:
"Cecil và Tiêu Tiêu là những nhân vật khiến cho Liên minh vô cùng đau đầu, cũng phải tiêu phí một lượng lớn tiền tài sức lực mới có thể bắt họ về quy án, nhưng người như bọn họ chỉ gặp Diệp Mạt có một lần là đã tự sát ở trong ngục rồi. Cô Hạ, tôi không hiểu tại sao cô lại nói là nhìn thấy bọn họ, nhưng chuyện duy nhất tôi có thể khẳng định là Diệp Mạt là một phần tử nguy hiểm, mà nơi này cũng là khu vực nguy hiểm nhất."
"Nhưng mà... Nhưng mà ở đây có bao nhiêu là quân lính gọi anh ấy là trưởng ngục giam như thế, sao anh ấy có thể... sao có thể là Diệp Mạt được chứ?"
"Mười năm trước, sau khi mọi người đều tử vong, Liên minh đã không còn phái ai tới hành tinh này canh giữ phạm nhân nữa, mà lựa chọn thành đảm bảo khiến hắn không thể rời khỏi nơi này được."
Lòng Phong Quang bắt đầu thấy khủng hoảng, cô không cam lòng nhận thua, nói:
"Nhưng rõ ràng là tôi được anh ấy mang từ bên ngoài về đây, không hề thấy bên ngoài hành tinh này có bất kỳ pháo đài nào. Hơn nữa... hơn nữa nếu thật sự giống như anh nói, vậy làm thế nào mà anh lại tới được đây?"
Thể lực của Nghiêm Úc dần cạn kiệt, Nam Tiểu Tiểu vội vàng giải thích thay anh ta:
"Phong Quang, sau khi cậu rơi ra khỏi phi thuyền, đám Trùng Tộc kia cũng không tha cho bọn tớ. Phi thuyền của bọn tớ bị rơi và vỡ nát, chỉ có một ít người chạy trốn được, nhưng sau đó bị tập kích nên mọi người bị chia tách ra, tớ và Nghiêm Úc... bất đắc dĩ nên mới bị rơi xuống hành tinh này."
"Tôi nghi ngờ..."
Nghiêm Úc trầm giọng nói:
"Nhưng người trông coi hành tỉnh này ở vòng ngoài... cũng đều đã chết rồi."
Phong Quang như rơi vào hầm băng, cả lưng lạnh toát:
"Anh nói... Anh nói là anh ấy đã giết hết những người đó sao?"
"Hắn có khả năng đó, không cần ra tay, chỉ cần hướng về nơi mình vừa đứng là hắn có thể thao tác bất kỳ kẻ nào, làm bất kỳ chuyện gì mà hắn muốn làm. Diệp Mạt là người nhân tạo thành công nhất, sức mạnh tinh thần của hắn có cấp SSS, hắn là người có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ nhất Liên minh từ trước tới nay."
"Phong Quang, ở đây quá nguy hiểm!"
Nam Tiểu Tiểu lo lắng nhìn về phía Phong Quang đang sững ra ở đó:
"Cậu mau rời khỏi nơi này với bọn tớ đi!"
Cô ta vốn cũng đã nhìn thấy tòa lâu đài kia, đang định chạy tới cầu cứu, giờ nghe thấy Nghiêm Úc nói như thế thì chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, chỉ muốn chạy thoát càng nhanh càng tốt.
"Bj2"
Phong Quang bật cười:
"Tại sao tớ phải đi chứ. Anh ấy sẽ không làm tổn thương tới tớ."
Cô cười, mang theo một tia quỷ dị.
"Phong Quang..." Nam Tiểu Tiểu định duỗi tay ra kéo Phong Quang nhưng lại bị cô né tránh, hành động này không giống cô cho lắm, thế nên Nam Tiểu Tiểu nôn nóng hỏi:
"Cậu làm sao thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận