Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 23 - Chương 2: Công lược đại ca sơn trại chán đời

Quyển 23 - Chương 2: Công lược đại ca sơn trại chán đờiQuyển 23 - Chương 2: Công lược đại ca sơn trại chán đời
"Tôi nguyện ý từ bỏ tất cả để bảo vệ anh..."
Cô nhẹ giọng nói, cảm thấy thân thể càng ngày càng mất hết sức lực, thân mình cũng càng ngày càng trong suốt, vẻ tươi cười tái nhợt hiện lên,"Lục Sâm... Anh có biết không, vì anh, tôi có thể từ bỏ tính mạng, nhưng... hiện giờ tôi bỗng nhiên không biết, nên yêu anh nhiều hơn, hay sợ anh nhiều hơn một chút... Chúng ta không thể trở lại trước đây, đúng không?"
"Không, chúng ta vẫn có thể trở về."
Hắn tựa vào trán cô, cố nén lòng mà nói:
"Phong Quang... Em không thể chết được... Em không thể từ bỏ, nếu em từ bỏ, tôi sẽ thật sự không còn hy vọng..."
Đôi mắt cô lại lần nữa chậm rãi nhắm lại,"Tôi cũng không muốn từ bỏ... Nhưng Lục Sâm à, tôi quá mệt mỏi, tôi rất sợ hãi... sợ sẽ phải trải qua ngày tháng như trước đây." Cuối cùng, cô vẫn mất đi ý thức.
"Không sao, chỉ cần Phong Quang tạm quên đi sự tồn tại của tôi, em sẽ vẫn còn hi vọng."
Hắn thấp giọng nói bên tai cô:
"Không sao cả... Phong Quang vĩnh viễn quên tôi cũng không sao... Chỉ cần em có thể sống sót, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội làm lại từ đầu."
Tay hắn run rẩy đặt lên đôi mắt cô,"Phong Quang, quên Lục Sâm di... Vĩnh viễn quên hắn."
Từ thôi miên mất trí nhớ tạm thời trước kia, giờ phút này trở thành lãng quên vĩnh viễn.
Một lát sau, dưới ánh mắt thống khổ không cách nào che giấu của hắn, thân mình trong suốt của cô dần hóa thành thực thể, hắn rốt cuộc không nhịn được mà ôm chặt lấy cô, cảm giác tự ti giấu kín trong lòng bùng lên toàn bộ, hắn rất sợ, sợ hắn sẽ không thể khiến cô yêu mình lần nữa. Trước nay hắn đều không thỏa hiệp, nên người thỏa hiệp vĩnh viễn chỉ có một mình Phong Quang, bởi hắn không có vốn liếng để thỏa hiệp, nhỡ rằng một khi hắn thỏa hiệp, tháo bỏ dây xích trói buộc cô, cô liền chạy đi xa không bao giờ trở về nữa thì biết làm thế nào?
Nếu Phong Quang không có Lục Sâm, cô còn có người thân, bạn bè. Nhưng nếu Lục Sâm không có Phong Quang hắn sẽ không có gì nữa cả. nhưng tình cảm con người đối với Lục Sâm lại cực kỳ xa xỉ, hắn đã dành tất cả tình cảm mà mình có cho cô, nên hắn không có tự tin, hắn không có cảm giác an toàn, hắn tự ti. So với cuộc sống dưới ánh mặt trời của cô, hắn chỉ là một kẻ đáng thương trong một góc âm u tăm tối, nên ngay cả việc hấp dẫn cô thích mình, chẳng qua cũng chỉ là kết quả do hắn bày mưu tính kế, ngụy trang mà đạt được thôi.
Từ lúc bắt đầu, Lục Sâm chính là một người tràn ngập cảm giác ngụy trang. Hắn dùng ngụy trang để có được cô, tận đến sau này, khi sự ngụy trang đó khiến cô tổn thương, vết thương đó lại tăng gấp trăm ngàn lần trở lại trên người hắn.
Nhưng dù có thống khổ thì đã sao?
Hắn cực kỳ chắc chắn, hắn sẽ không bao giờ từ bỏ cô, bất kể có quay trở lại bao nhiêu lần, hắn cũng sẽ không từ bỏ cô. Đây là lời thể dùng sinh mệnh để đánh cược.
Rất lâu sau đó, không gian màu trắng yên lặng trở lại.
Người nằm trên mặt đất mở mắt ra, sau khi hơi hoảng hốt, cô đứng lên với vẻ tò mò, "Xin hỏi. ở đây có ai không?"
Cô dường như đã mơ một giấc mộng, nội dung giấc mộng cô không còn nhớ rõ, nhưng sau khi tỉnh giấc lại đến một nơi kỳ quái như vậy, vậy cũng quá phi hiện thực rồi.
"Xin chào ký chủ."
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên, lạnh nhạt và tràn ngập cảm giác máy móc,"Hoan nghênh tiến vào không gian Chủ Thần."
MAj2"
Phong Quang nhìn khắp xung quanh "Là ai đang nói chuyện?"
"Tôi là Hệ thống gắn liền với cô, số hiệu A713, nếu ký chủ còn muốn trở lại thế giới của mình, thời gian tiếp theo, mời cô nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ."
*********
Mùa hè năm thứ hai mươi bảy vương triều Đoan Mộc.
Vẫn là một mùa hè nóng bức.
Phong Quang được nha hoàn đỡ tới tránh nắng dưới một tán cây. Cô nhìn đội quân cách đó không xa, cả Hắc Phong Trại trên đỉnh núi đang đối đầu với đại quân nữa mà thở dài thật sâu.
Sao mọi chuyện lại phát triển đến nước này?
Sau khi na dây ©â không hiểu eao liền có mêt Hê thếngn vyuvên aua cô chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ xuyên không công lược nam thứ gì đó, sau đó lại không thể hiểu được mà chọn phải một kịch bản tên là: "Biểu tiểu thư(1) nghịch thiên."
Cô không biết cái kịch bản này có tính là tốt hay không, chỉ là khi tiếp thu cốt truyện lần đầu, cô đã rất muốn phỉ nhổ một trận, kết quả cô đành nhịn xuống.
Nữ chính Kiều Linh vốn là người phụ nữ mạnh mẽ lạnh lùng của thế kỷ 21, vừa xuyên không, cô liền trở thành biểu tiểu thư của phủ Thừa tướng tại vương triều Đoan Mộc.
Thân là cháu ngoại gái của Thừa tướng đại nhân, cô làm biểu tiểu thư nhưng cực kỳ ủy khuất, không chỉ không nhận được đãi ngộ như đại tiểu thư phủ Thừa tướng, hơn nữa còn bị người ta xem thường khắp nơi, bởi vì tính cách nhút nhát của nguyên chủ, bị tủi thân cũng không nói ra, cho nên trở thành đối tượng mà ai cũng có thể bắt nạt.
Một người phụ nữ mạnh mẽ như nữ chính sao có thể nhẫn nhịn?
Vì thế, sau khi xuyên đến, Kiều Linh bắt đầu tức giận phấn đấu, đầu tiên là giấu giếm thân phận bắt đầu buôn bán, còn trở thành nhà đầu tư vào thanh lâu lớn nhất đế đô, không chỉ dạy những nữ tử thanh lâu kia tài nghệ ca múa của hiện đại mà còn khiến một đám hoa khôi trở nên nổi tiếng.
Cũng ngay ở thanh lâu, Kiều Linh và nam chính... cũng chính là Vương gia mặt lạnh Đoan Mộc Huyến của Đoan Mộc vương triều, đã gặp nhau.
Đoan Mộc Huyến có tiếng là Vương gia núi băng, tuy vẻ ngoài đẹp đế, cũng là nam thần trong lòng các thiếu nữ ở đế đô, nhưng không ai dám tới gần hắn cả, bởi vì hắn quá lạnh, chỉ cần khí thế người sống chớ tới gần kia của hắn đã có thể dọa sợ một đám người.
Tuy Đoan Mộc Huyến đã có vị hôn thê, lại không quan tâm tới nữ nhân chút nào, tận đến khi hắn gặp được Kiều Linh.
Kiều Linh thật sự không hề giống với đám nữ nhân lòe loẹt tầm thường kia, cô không chỉ không sợ hắn, hơn nữa thân là nữ tử còn dám tiến vào thanh lâu, không chỉ không kỳ thị người hầu, mà còn nói những lời khác thường kiểu như mọi người đều bình đẳng.
Đoan Mộc Huyến chưa từng gặp nữ tử nào như thế, sau khi sờ cằm nói câu thú vị, đương nhiên, hắn bắt đầu dây dưa với Kiều Linh.
Cốt truyện tiếp theo không gì khác ngoài việc Kiều Linh ở bên ngoài chọc đến nam hai, nam ba, nam bốn, mà Đoan Mộc Huyến lại ra tay xử lý đám nam nhân dám có ý với Kiều Linh này. Kế tiếp chính là Đoan Mộc Huyến bị nữ hai, nữ ba, nữ bốn dây dưa, Kiều Linh vì đám nữ phụ đó mà hiểu lầm Đoan Môc Huvến thế này thế no_ Đoan Môêc Huyvyến lai vì Kiầu Linh mà xử lý đám nữ nhân mê trai này, hiểu lầm xóa bỏ, lại đến nam năm, nam sáu, nữ năm nữ sáu chạy ra...
Cốt truyện vòng đi vòng lại, hiểu lầm, giải quyết vai phụ ngốc nghếch, rồi lại hiểu lầm...
Phong Quang thật sự rất muốn khinh bỉ, nhưng cô là một người thực thi nhiệm vụ rất có ý thức trách nhiệm, nên liền nhịn xuống. Không chỉ nhịn xuống, cô còn trực tiếp hô "nhiệm vụ bắt đầu."
Còn việc một đại tiểu thư phủ Thừa tướng như cô sao lại chạy lên núi giữa trời nóng thế này ấy hả? Là do cô đòi theo tới đây.
Phụ thân Hạ Triều của cô là Thừa tướng đương triều, được giao một nhiệm vụ rất khó giải quyết, đó chính là tiêu diệt Hắc Phong Trại.
Thủ lĩnh của Hắc Phong Trại tên là Mạc Khanh, Hắc Phong Trại chính là do hắn một tay sáng tạo. Hắn chiếm núi làm vua, cũng tuân theo sự quản giáo của triều đình, nhưng cố tình hắn lại rất thông thạo chiến thuật, hơn nữa núi Hắc Phong dễ thủ khó công. nên đã nhiều năm như vậy, Hắc Phong Trại vẫn không hề bị công phá.
Mà Mạc Khanh cũng chính là mục tiêu nhiệm vụ của Phong Quang.
*********
(1)Biểu tiểu thư: Cháu gái có quan hệ họ hàng (họ ngoại) với chủ nhà (thời cổ đại), khác với tiểu thư là con gái của chủ nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận