Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 11 - Chương 3: Công lược tội phạm vũ trụ cấp sss

Quyển 11 - Chương 3: Công lược tội phạm vũ trụ cấp sssQuyển 11 - Chương 3: Công lược tội phạm vũ trụ cấp sss
"Thôi đi, tớ thấy anh ta khá có tình ý với cậu đấy chứ."
Nam Tiểu Tiểu bĩu môi bất mãn:
"Cậu nhìn đi, được ở trong căn phòng thoải mái như thế, chẳng cần làm bất kỳ chuyện gì. Tớ thì sao bị anh ta phái đi quét dọn vệ sinh, còn phải bưng trà rót nước cho anh ta, bị anh ta sai khiến như cấp dưới ấy."
Nói như thế rõ ràng là người ta rất có tình ý với cậu còn gì...
Phong Quang lạnh nhạt đáp:
"Cậu bất mãn thì để tớ đi tìm Nghiêm Úc, nói thực ra cậu là con gái đi."
"Không, không, không."
Nam Tiểu Tiểu xoa cánh tay:
"Còn lâu tớ mới muốn bị đám đàn ông nhìn bằng ánh mắt thèm nhỏ dãi. Kinh chết đi được!"
Lúc đầu, hành tỉnh mà Nam Tiểu Tiểu và Phong Quang rơi xuống là một hành tỉnh khá giàu có. Bọn họ rơi xuống một con hẻm nhỏ không người, Nam Tiểu Tiểu thấy cái vòng tay đẹp nên đeo lên, chờ đến khi bọn họ đi ra khỏi con hẻm, gặp khá nhiều người nhưng lại hoàn toàn chẳng thấy một người phụ nữ nào ở trên đường, còn đám đàn ông thì cứ nhìn bọn họ... nói đúng ra là nhìn Phong Quang chẳng khác nào hổ sói nhìn thấy mồi.
Cả hai lập tức hiểu ý nhau, co giò chạy trốn. Cuối cùng, do Nam Tiểu Tiểu đụng phải Nghiêm Úc, Nghiêm Úc nghĩ tới Hiệp ước của Liên minh, mọi người đều phải bảo vệ loại sinh vật được gọi là phụ nữ, thế nên anh ta mới quyết định canh chừng Phong Quang rồi mang về phi thuyền của mình. Đương nhiên, Nam Tiểu Tiểu là thuận tiện dẫn theo mà thôi.
Phong Quang nghĩ tới thực cảnh hiện tại khi tất cả đám đàn ông đều xum xoe với mình, nhưng chẳng bao lâu nữa, đám đàn ông này sẽ lại chạy sang xum xoe Nam Tiểu Tiểu, mà Nam Tiểu Tiểu cũng hấp dẫn được Nghiêm Úc thành công... thì trong lòng cô thoải mái hơn nhiều. Đến lúc đó, cô không còn vòng hào quang của nữ chính giả nữa. Tất nhiên đám đàn ông kia cũng sẽ chẳng theo dõi cô chằm chằm, vậy thì càng thuận tiện để cô đi tìm Diệp Mạt rồi.
Trong lúc Phong Quang và Nam Tiểu Tiểu đang tán dóc với nhau thì đột nhiên phi thuyền lay động rất mạnh, tiếng cảnh báo không ngừng vang lên. Phong Quang đứng ở bên cửa sổ có thể thấy một vài thứ đang bay qua, chúng có cánh mỏng như chuồn chuồn, thân thể màu xanh biếc, sáu chân, trên đầu có hai cái tua rua, nhìn giống côn trùng nhưng đầu còn lớn hơn cả đầu con người.
Đây chính là Trùng Tộc, kẻ thù của con người, sức sống dai dằng và lực phá hoại cực kỳ kinh khủng.
Thấy một đám côn trùng lớn không ngừng bay qua ngoài cửa sổ phi thuyền, Phong Quang thầm chửi ở trong lòng đây rõ ràng là một bầy châu chấu mài
Tiếp theo đó, phi thuyền bị buộc phải hạ cánh xuống một hành tinh chưa được khai phá.
Phong Quang và Nam Tiểu Tiểu đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng đi ra khỏi phòng đang không biết phải đi về phía nào thì anh chàng phó quan tri kỷ đã xuất hiện.
Nam Tiểu Tiểu vội hỏi:
"Xảy ra chuyện gì thế?"
"Chúng tôi nhận được tín hiệu cầu cứu của đội quân số ba nên mới bay tới tỉnh cầu này, nhưng không ngờ lại bị Trùng Tộc mai phục ở đây, giờ phải khai chiến ngay."
Phó quan nhìn về phía Phong Quang:
"Cô Hạ, mong cô cử ở yên trong phi thuyền đừng có ra ngoài, bên ngoài rất nguy hiểm."
Phong Quang gật đầu:
"Được, các anh cũng phải cẩn thận đấy."
"Yên tâm đi, chúng tôi đi theo tướng quân trước giờ chưa từng bại trận lần nào!"
Tiểu phó quan vỗ ngực rồi nhanh chóng chạy đi, anh ta còn phải tham chiến.
Nam Tiểu Tiểu bĩu môi:
"Gì chứ, chỉ biết quan tâm Phong Quang, hoàn toàn phớt lờ tôi từ đầu tới cuối."
Phong Quang không hề quan tâm tới sự bất mãn trong lòng cô nàng, bắt đầu cất bước đi về phía hành lang bên kia.
"Phong Quang, cậu định đi đâu thế?"
"Nhìn xem ở đây có thứ gì như máy tính không tớ muốn tra thông tin."
"Tớ biết."
Nam Tiểu: Tiểu đi theo sau: "Trong văn phòng của Nghiêm Úc có máy tính, tớ biết mật khẩu." "Mau dẫn tớ đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận