Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 4: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 4: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 4: Công lược trạch nam game thủ
Phi đoán mệnh?
Phong Quang khoanh tay cười,"Thứ nhất, tôi không nhờ anh đoán mệnh cho tôi, là chính anh nhất định lôi kéo tôi nói chuyện lâu như vậy. Thứ hai, cái gì mà sao Hồng Loan chuyển động, ấn đường biến thành màu đen, những lời này tôi cũng biết nói. Tôi nói cho anh nghe một lần, có phải anh cũng cần trả tiền cho tôi hay không?"
"Cô gái này, cô có thể không tin vào việc đoán mệnh, nhưng tôi đã chỉ điểm cho cô, đây không phải sự thật à?"
Người đàn ông đoán mệnh kia ra vẻ thần bí nói:
"Tôi thấy cô có kiếp nạn tình duyên, nên mới không nhịn được mà tốt bụng nhắc nhở. Cô không trả cho tôi phi đoán mệnh thì thôi, sao còn mở miệng châm chọc thế?" "Ý anh là, cho dù tôi gặp kẻ lừa đảo thì cũng phải ôn tồn tiếp đãi sao?"
"Kẻ lừa đảo?"
Người đàn ông nhướng mày, đẹp trai khó tả,"Cô từng thấy kẻ lừa đảo nào đẹp trai như vậy sao?"
"Từng gặp."
Phong Quang ngẩng đầu, không chút khách khí nói:
"Anh chẳng phải là một trong số đó à?"
Hắn lại híp mắt cao hứng cười,"Cho nên, cô đang thừa nhận tôi đẹp trai."
Phong Quang khựng lại, lúc này mới kinh ngạc nhận ra mình bị hắn đưa vào tròng. Cô nhấp môi, không phục trừng mắt nhìn hắn một cái,"Hừ, cho dù kiếp nạn tình duyên gì đó mà anh nói là thật thì thế nào? Dù sao tôi cũng chẳng để tâm."
"Ý cô là, cho dù đường tình gập ghềnh, không thể nào có được, cô vẫn muốn cưỡng ép ở bên người có duyên không phận kia sao?"
"Cái này anh nói sai rồi. Tôi không quan tâm đến là bởi tôi vốn chưa từng có ý định ở bên người có duyên không phận kia."
Phong Quang quan sát hắn thật kỹ,"Tôi không rõ sao anh biết việc tôi sẽ có sao Hồng Loan chuyển động gì đó này, nhưng tôi có thể nói rõ. Không sai, hôm nay tôi sẽ phải xem mặt, cũng có thể hiểu theo cách nói sao Hồng Loan chuyển động của anh, nhưng tôi không thích người đàn ông kia, cũng không có ý muốn thành đôi với hắn, cho nên lời đoán mệnh của Người đàn ông trầm mặc trong chốc lát, rất nhanh lại cười nói:
"Hóa ra là thế à, nói như vậy, đúng là cô cũng thật sự không cần đoán mệnh thật."
"Vô nghĩa, tôi đương nhiên không cần. Vận mệnh của bổn tiểu thư đều do chính mình quyết định, cái thứ đoán mệnh này... tôi còn lâu mới cần đến."
Thần thái cao ngạo của Phong Quang ở trong mắt người khác chính là kiêu ngạo ương ngạnh, chẳng qua cô cũng chẳng để ý đến loại chuyện này, chỉ nói:
"Tôi đã nói đến đây rồi, tuy tiền thì tôi không thiếu, nhưng tôi cũng sẽ không tùy tiện đem cho mấy tên giang hồ bịp bợm."
Mới vừa nói xong, di động của cô liền vang lên. Không phải nghỉ ngờ gì nữa, người gọi tới chính là Mộc Huân, Phong Quang vừa mới nhận điện, giọng Mộc Huân cũng truyền tới,"Phong Quang, cậu ở đâu thế?"
"Tớ ở hành lang dẫn đến WC, cậu tới rồi à?"
"Tớ..."
Mộc Huân ấp úng nói:
"Tôi bị tài xế nhà cậu chặn lại ở cửa..."
"Cái gì!?"
Giọng Phong Quang lập tức trở nên lanh lảnh chói tai,"Cậu bị tài xế nhà tớ ngăn cản?"
Một cô gái trẻ nhỏ nhắn yêu kiều bỗng nhiên phát ra giọng nói phát cuồng như vậy, ngay cả người đàn ông bình tĩnh cũng bị hoảng sợ
Phong Quang nhìn thoáng qua người đàn ông mặc áo khoác vàng kia, miễn cưỡng khôi phục chút vẻ thục nữ,"Cậu nói cho tớ nghe một chút đi, sao cậu lại bị chặn?
"Có lẽ vì ba cậu biết tớ và cậu là bạn bè, nên mới để tài xế của cậu ngồi canh ở cửa không cho tớ vào đấy..."
Phong Quang gấp đến giậm chân.
"Vậy cậu không thể vào đưa chìa khóa cho tớ, tớ còn trốn ra từ cửa sau thế nào? Cậu sẽ không thật sự muốn tớ đi xem mặt với người đàn ông không quen biết kia chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận