Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 25: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 25: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 25: Công lược hoàng đế bệnh tật
Phong Quang hơi bất ngờ với đáp án này. Một lúc lâu sau, cô mới tìm lại được giọng nói của mình,"Huynh chẳng phải... chẳng phải cực kỳ tận tụy với vị trí Thần quan này sao?"
"Từ nhỏ ta đã được coi như Thần quan mà bồi dưỡng. Có thể trở thành Đại Thần quan, một vị trí mà trong mắt những người khác là có thể tiếp cận gần nhất với các vị thần, quả thực, ta đã được hưởng vô số vinh hóa quyền quý, nhưng... vị trí này trước sau đều là vật chết, mà nàng lại đang sống sờ sờ đứng ở trước mặt ta."
Nhật Quỹ chậm rãi nói:
"Có lẽ là Thần Long đã chỉ thị cho ta, ta có dự cảm, nếu ta không giữ chặt lấy nàng, nàng sẽ bị người khác cướp đi mất."
Phong Quang cười hì hì, nói đùa với hắn:
"Vậy dự cảm của huynh đúng là chuẩn thật. Ta còn đang nghĩ xem có nên tiến cung với Mộ Quy không..."
"Nàng không thể tiến cung!"
Nhật Quỹ bỗng nhiên dùng sức nắm chặt lấy cổ tay cô,"Mộ Quy hắn ngoại trừ địa vị cao hơn ta, người đẹp hơn ta một chút, ôn nhu hơn ta một chút, thì hắn có cái gì tốt đâu?"
Phong Quang: "...""
Huynh có chắc là không phải huynh đang khen hắn không?
Bỗng nhiên, trên mặt Nhật Quỹ hiện vẻ thất bại, hắn cúi đầu, uể oải nói:
"Đúng vậy, dường như cái gì ta cũng kém hắn cả...
Cho dù Mộ Quy là một người yếu ớt bệnh tật, không biết khi nào sẽ đi đời nhà ma, nhưng không thể phủ nhận rằng, sức hút của hắn quả thực rất mạnh.
Phong Quang thở dài, giang hai tay ôm lấy hắn, cọ cọ ngực hắn mà nói:
"Nhưng bất kể Mộ Quy có tốt cỡ nào, ta cũng chỉ thích huynh nha."
Chuyện tình cảm không hề giống như đi chợ mua thức ăn mà ai đẹp thì chọn người đó. Có đôi khi cảm giác thích không vì lý do gì lại càng được coi trọng hơn. Cái nhiệm vụ công lược Mộ Quy gì đó, cứ để nó gặp quỷ đi thôi. Nếu Hệ thống chủ không có dị nghị gì đối với chuyện cô thích Nhật Quỹ, vậy cô cứ coi như Hệ thống chủ tán thành là được. Nhật Quỹ chỉ ngẩn ra một lát, liền thuận tay ôm cô càng thêm chặt, hắn vùi đầu giữa cổ cô, hít thật sâu hương vị trên người cô. Dần dần, hắn cảm thấy một sự thỏa mãn, nhưng theo đó lại là cảm giác tự tỉ mơ hồ,"Phong Quang... ở bên ta như vậy thật sự tốt sao?"
Có lẽ cảm giác về nguy cơ của nam nhân khiến hắn có thể cảm nhận rõ rằng Mộ Quy có ý với Phong Quang, mà đối mặt với nam nhân như Mộ Quy, hắn lại không có tự tin có thể vượt qua một người như vậy.
"Ta cũng không biết ở bên cạnh huynh như vậy có tốt không, nhưng bất kể thế nào, ta cũng đều vui vẻ vì được ở bên huynh."
Phong Quang ôm chặt eo hắn, xung quanh tràn đầy mùi hương của hắn khiến cô cảm thấy cực kỳ an tâm.
Thân thể cứng đờ của Nhật Quỹ dần dần thả lỏng, hắn ngừng lại một chút, lại xác nhận thêm một lần:
"Vậy nàng nguyện ý... thành thân với ta sao?"
"Nguyện ý, nguyện ý!"
Phong Quang cười hì hì ngẩng đầu hôn lên cằm hắn, trong đôi mắt đang nhìn hắn kia tựa như có cả ngôi sao đang lấp lánh.
Yết hầu Nhật Quỹ khẽ động, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà bỏ qua quy củ, ngón tay hắn nâng cằm cô, cúi đầu hôn lên môi cô.
Trước đó, hắn chưa từng tiếp xúc thân mật như thế với nữ nhân nào khác cả, lần đầu tiên hắn hôn môi với một người, hơn nữa đó lại là người mình thích, ngoại trừ cảm giác vui thích trên thân thể, thì chủ yếu chính là Sự sung sướng trong tâm hồn. Hắn không cách nào kiềm chế được sự vui mừng đó mà không khỏi lại hôn sâu thêm một lần.
Phong Quang vòng tay qua cổ hắn, cũng bắt đầu đáp lại
Theo lý mà nói, một nam nhân cố chấp tuân theo lề thói cũ như Nhật Quỹ này vốn không phải loại hình ưa thích của cô, nhưng không hiểu sao cô lại thích nam nhân không giống hình mẫu lý tưởng của mình như thế. Mà cô lại luôn rất rõ mình muốn điều gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận