Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 17 - Chương 49: Công lược thái giám

Quyển 17 - Chương 49: Công lược thái giámQuyển 17 - Chương 49: Công lược thái giám
Dù sao Bách Lý Thư vẫn còn là trẻ con, vừa nhìn thấy Nguyên Lạc thì sắc mặt liền biến đổi.
Nguyên Lạc không bị thương gì trên người, gã chỉ quỳ gối một cách vô lực, ngẩng đầu nói đầy khí phách:
"Giờ ta mới là minh chủ của Liên minh kẻ ác, cho dù ta có làm gì thì cũng không liên quan tới những người khác!"
Phong Quang nhìn về phía Bách Lý Thư, chỉ thấy thằng nhãi này đang cắn môi, vẻ mặt rất xấu.
Vốn dĩ, sau khi biết Bách Lý Thư là minh chủ của Liên minh kẻ ác thì cô cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng giờ thấy dáng vẻ không đành lòng này của hắn ta, tự nhiên trong lòng cô lại nổi lên một cỗ xúc động, nghĩ thầm đôi chủ tớ này có tình cảm tốt thật.
Tống Vô Hà nhìn Bách Lý Thư đang cố gắng tỏ ra là mọi chuyện không liên quan tới mình, dường như vô tình nói ra một câu:
"Nếu hắn đã nói những chuyện mà hắn làm không có liên quan tới bất kỳ kẻ nào, vậy thì ta đành đem hắn ra xử tử với tội danh cưỡng đoạt dân nữ, Tử hoàng tử nghĩ sao nhỉ?"
"Không được!"
Hai chữ này không phải Bách Lý Thư nói ra mà là Phong Quang nói.
Tống Vô Hà hơi bất ngờ, đưa mắt nhìn sang Phong Quang ở bên cạnh mình,"Tại sao Thái tử phi lại cho rằng không được?"
"Bởi vì ta không thích thấy máu!"
"Thái tử phi yên tâm, ta có rất nhiều cách giết người mà không đổ máu."
"Vậy cũng không được!"
"Lại là vì sao?"
"Bởi vì. ."
Phong Quang chớp mắt đầy chân thật,"Nếu giết người làm bẩn tay ngươi thì không tốt."
Đáp án này... Tống Vô Hà nghe xong cũng cảm thấy rất không tệ, thế nên hắn liền sửa lại ý định "Một khi như thế, vậy thì nhốt hắn vào thiên lao, sau đó sung quân biên cương là được."
Rốt cuộc Bách Lý Thư cũng không nhịn được, nói: "Nhốt vào thiên lao rồi thì còn mạng mà trở ra không?"
"Tất nhiên là có rồi."
Tống Vô Hà nói, nở một nụ cười:
"Nửa tháng trước, Thái tử điện hạ bị nhốt vào thiên lao, chẳng phải sau đó vẫn sống mà rời đi sao?"
"Cái gì?" Bách Lý Thư kinh ngạc:
"Đại hoàng huynh bị nhốt vào thiên lao ư?"
Nửa năm nay hắn ta không ở Hoàng thành, trong cung đã xảy ra rất nhiều chuyện mà hắn ta không biết. Dù cho giờ hắn ta đã quay lại nhưng cũng chẳng có ai chủ động kể cho hắn ta nghe chuyện hoàng huynh của hắn ta từng bị nhốt vào thiên lao vì tội danh mưu phản.
Khóe môi Tống Vô Hà nở nụ cười như có như không,"Tứ hoàng tử không cần lo lắng, ta thấy Nguyên Lạc là người có cốt khí, thà chết chứ không chịu khuất phục, ở trong thiên lao bảy, tám năm chắc cũng không thành vấn đề gì đâu."
Ở trong thiên lao mười ngày nửa tháng là đã đủ làm người ta phát điên rồi, huống hồ là bảy, tám năm chứ?
Bách Lý Thư nhìn Nguyên Lạc đang quỳ gối, đó là thị vệ bảo vệ bên người hắn từ nhỏ, bởi vì hắn thích vẽ tranh nên Nguyên Lạc đã vì hắn mà đi sưu tầm rất nhiều người mẫu về. Ai cũng bảo Liên minh kẻ ác cường đoạt dân nữ nhưng ngoại trừ Băng Thanh ra, những nữ nhân khác đều bị số tiền thưởng lớn làm cho mờ mắt, ở trong phủ của hoàng tử lâu liền không muốn rời đi nữa. Thế mới nói, Liên mỉnh kẻ ác ngoại trừ hoành hành ngang ngược, còn thu phí bảo vệ một cách tượng trưng ra thì chưa từng làm chuyện đại gian đại ác nào?
Còn chuyện xấu nhỏ nhặt thì đương nhiên phải làm một ít rồi, dù sao thì tổ chức của bọn họ cũng có tên là Liên minh kẻ ác cơ mà.
Bách Lý Thư tính tình phản nghịch nhưng tâm địa lại không xấu, hắn đứng ra:
"Tống Vô Hà, ngươi thả Nguyên Lạc ra, ta thừa nhận, là ta yêu cầu hắn đi bắt nữ nhân kia!"
Nguyên Lạc lớn tiếng hét lên:
"Tứ hoàng tử!"
"Ngươi không cần nói nhiều."
Bách Lý Thư nhìn Tống Vô Hà,"Ta biết Tống Vô Hà không phải kẻ ngốc." Khóe môi Tống Vô Hà ngậm ý cười:
"Tứ hoàng tử đúng là hiểu biết rất rõ."
"Mọi người có chuyện gì thì cứ từ từ mà nói."
Phong Quang thấy bầu không khí không đúng liền đứng ra làm người giảng hòa,"Tống Vô Hà, dù sao thì Tứ hoàng tử cũng còn ít tuổi, tuy nhiên chuyện hắn sai người bắt cóc nhân tình của ngươi cũng là không đúng."
Tống Vô Hà:
"Thái tử phi."
Phong Quang chỉ cảm thấy một con gió lạnh thốc tới, cô run rẩy nhìn về phía Tống Vô Hà:
"Có ta đây..."
Mặt Tống Vô Hà trở nên âm trầm:
"Ta tưởng nàng đã biết, ta không có cái thứ gọi là nhân tình."
Là hắn đã đánh giá cao chỉ số thông minh của cô rồi.
"Băng Thanh cô nương không phải nhân tình của ngươi à?"
"Thay vì nói nàng ta là nhân tình của ta thì chỉ bằng nói người đó là Thái tử phi mới đúng."
Tống Vô Hà cười đầy thâm ý:
"Dù sao những chuyện mà ta và Thái tử phi từng làm với nhau, ta chưa từng làm với ai khác cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận