Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 3: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 3: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 3: Công lược phù thủy hắc ám
Có lẽ cũng biết con gái không thích những tình huống như vậy, nên mỗi lần sau khi buổi cầu nguyện kết thúc, quốc vương và hoàng hậu đều cho Phong Quang tùy ý đi chơi, còn loại chuyện xã giao này cứ để hai người lớn bọn họ lo là được.
Mà nơi Phong Quang thích đến nhất trong những lúc này, cũng chỉ có nơi sâu nhất bên trong giáo đường, phía trước bức tượng Chúa, ở trung tâm đại điện có một đài phun nước điêu khắc hình thiên sứ giương cánh, phía trên các vách tường, cũng được khắc đầy hình ảnh thiên sứ với các hình thái khác nhau.
Phong Quang thích tới nơi này không phải vì ở đây điêu khắc đẹp, mà là bởi nơi đây cho người ta một loại cảm giác yên tĩnh. Từ trước đến nay cô đều thích ở trong nhà, việc xã giao các loại cũng không phải cô làm không tốt, chỉ là không muốn làm mà thôi. Đây là nơi yên tĩnh nhất trong giáo đường, người bình thường không thể đặt chân đến, nhưng Phong Quang lại không phải người bình thường.
Phong Quang ngồi trên bệ đá của đài phun nước, đưa ngón tay bé nhỏ mà tính xem còn bao nhiêu năm nữa mình mới thành niên, lại thêm bao lâu mới có thể gặp được nam thứ... Quên nói, nam thứ chính là phù thủy lấy đi giọng hát của nàng tiên cá bé nhỏ kia.
Kỳ thật từ cốt truyện là có thể nhìn ra manh mối, Phong Quang suy đoán rất giỏi, phù thủy ngay từ đầu đã thích nàng tiên cá. Công chúa người cá ngây thơ lại lương thiện, ai mà không thích đây? Nhưng điều khiến phù thủy thấy đau lòng chính là, công chúa lại đi thích một hoàng tử nhân loại.
Vì thế, hắn yêu cầu dùng giọng hát của nàng để đổi lấy đôi chân, muốn khiến công chúa biết khó mà lui, nhưng nàng lại không lùi bước, ngược lại còn không chút do dự mà chấp nhận điều này.
Phù thủy kia đau thấu tim! Vậy mà hắn chỉ có thể nhìn công chúa dùng đôi chân vừa mới có được chạy về phía hoàng tử. Vốn tưởng rằng hoàng tử yêu công chúa nước láng giềng thì nàng sẽ từ bỏ mà trở về biển, nhưng phù thủy lại lần nữa thất vọng rồi.
Công chúa người cá không chiếm được tình yêu của hoàng tử thì sẽ hóa thành bọt biển, Phù thủy không đành lòng, lại nói cho công chúa, chỉ cần công chúa có thể giết hoàng tử, thì nàng sẽ có thể sống sót. Nhưng tình yêu chân chính thực sự vĩ đại, công chúa căn bản là không nỡ giết hoàng tử, cho dù người hoàng tử yêu là cô gái khác.
Anh thích tôi, tôi thích hắn, hắn lại thích cô ta... Nhìn xem, đây là chuỗi Phong Quang đã trình diễn một vở kịch trong đầu, hiện giờ cô cũng không khỏi có chút đồng tình với vị phù thủy kia. Nhưng phù thủy lại sống ở một nơi cô không biết, nếu muốn gặp được hắn, còn phải chờ đến khi cốt truyện chính thức bắt đầu.
Trong lúc Phong Quang đang hăng say suy nghĩ, thì một tiếng mèo kêu vang lên, ngoài cửa lại có vài người bước vào. Nói chung, đại điện này chỉ khi sắp có sự kiện quan trọng gì mới có thể có người tới.
Hơn nữa thấy sắc mặt người tiến vào có vẻ nghiêm nghị, Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy nếu mình cứ như vậy đi ra ngoài, dường như sẽ có chút không phải. Thừa dịp người mới đến không chú ý tới, cô liền nấp ở phía sau đài phun nước.
Một thiếu niên bị hai người đàn ông ép quỳ trên mặt đất, ba người bọn họ đều mặc áo tu sĩ Tòa Thánh, mà thiếu niên kia lại mình đầy thương tích, thoạt nhìn đã bị tra tấn không nhẹ.
Lúc này, một người đàn ông mặc đồ hoa lệ khác chậm rãi đi tới trước mặt thiếu niên, Phong Quang nhận ra hắn, hắn là Giám mục quản lý nơi này, tên là Hermann, thái độ của hắn ngạo mạn mà cao quý, lại không chút để ý mà nói:
"Darren, người xúc phạm thần linh. '
Thiếu niên tên là Darren ngẩng đầu lên. Quả thực, trên mặt cậu ta cũng có rất nhiều thương tích, nhưng vẻ mặt vẫn quật cường không hề khuất phục.
Vẻ mặt này của cậu ta sẽ chỉ khiến người đối diện càng thêm buồn bực mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận