Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 5: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 5: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 5: Công lược phù thủy hắc ám
Nghe Hermann nói, hai thuộc hạ kia lập tức trói Darren vào trên giá chữ thập, Darren dĩ nhiên không còn sức lực để phản kháng.
Vẻ mặt Hermann thản nhiên,"Dựa theo quy củ, tiếp nhận lễ rửa tội của Chúa vinh quang, ba ngày sau sẽ đưa ngươi sạch sẽ đi gặp Chúa, hy vọng sau khi gặp được Ngài, ngươi có thể sám hối tội lỗi của mình."
Dứt lời, Hermann dẫn những người khác rời đi.
Phong Quang cũng chui ra đúng lúc này. Nhìn thấy một cô bé bỗng nhiên xuất hiện, Darren cũng chỉ nhìn thoáng qua, tiếp theo cậu ta thu ánh mắt lại, thoạt nhìn có vẻ đã từ bỏ phản kháng.
Phong Quang không muốn xen vào việc của người khác, huống chỉ còn là một người muốn ám sát Giáo Hoàng. Cô liền giả bộ như chưa nhìn thấy gì mà định im lặng rời đi, nhưng con mèo đen kia lại thành tỉnh chạy ra, khiến chân Phong Quang trượt một cái, thân mình lảo đảo, liền đụng vào trên giá chữ thập, giá chữ thập không chịu nổi, lung lay vài cái liền đổ ập xuống đài phun nước. Phong Quang quỳ rạp trên đất trơ mắt nhìn giá chữ thập bị nước nhấn chìm, tâm trạng tuyệt vọng không để đâu cho hết.
Một bóng đen đổ xuống Phong Quang cứng đờ ngẩng đầu, liền thấy Hermann mang vẻ mặt khó đoán."Rất... Rất... Rất xin lỗi."
Phong Quang bò dậy ngồi trên mặt đất, cô ôm đầu, rất sợ trong chớp mắt người này sẽ vung đao chém cô, rồi trở về bẩm báo công chúa mất tích là được. Hắn có thể làm như thế lắm. Thuộc hạ phía sau Hermann nơm nớp lo sợ,"Giám mục..."
Hermann giơ tay, người phía sau hắn lập tức đi tìm người trong đài phun nước. Hermann không nói lời nào, Phong Quang cũng không dám lộn xộn.
Nhưng bọn họ lục soát một vòng vẫn không tìm được Darren.
Phong Quang không biết, đài phun nước ở đây thông trực tiếp với một mạch nước ngầm phía dưới.
Hermann im lặng rất lâu, trong lòng Phong Quang cũng ngày càng hoảng hốt,"Giám mục đại nhân... Ta sai rồi..."
Bất luận là chuyện gì, tóm lại cứ nhận lỗi trước là được.
Hermamn bình thản nói:
"Công chúa điện hạ."
"Dạ... Hắn nhìn váy cô,"Quần áo cô bị bẩn."
Cô tiếp tục ngoan ngoãn trả lời:
"Dạ...
Hermamn lại lần nữa liếc mắt nhìn cô một cái, xoay người rời đi.
Phong Quang nhìn bóng dáng Hermann mà ngây ngốc. Hắn cứ như vậy mà tha cho mình? Không, Hermann tuy là người thiết diện vô tư, nhưng Phong Quang dù sao cũng là công chúa Hạ quốc, hắn có điều cố ky cũng phải.
Cô vừa thở phào nhẹ nhõm muốn đứng dậy. Hermamn lại dừng bước chân, hắn quay đầu lại nói:
"Công chúa điện hạ phạm lỗi sai, ta hy vọng điện hạ có thể viết một bản kiểm điểm dài một ngàn chữ để chứng minh bản thân thật sự đã biết lỗi."
"Một ngàn chữ!?"
Phong Quang lại ngồi bệt xuống đất, cô vươn hai tay,"Giám mục đại nhân, ta năm nay mới năm tuổi! Số từ đơn ta biết chỉ cần hai tay là có thể đếm được!"
"Vậy sao?"
Hermann ngay cả mắt cũng không nháy,"Hóa ra quốc vương và hoàng hậu giáo dục công chúa điện hạ thất bại thế này. Nếu công chúa điện hạ không biết viết, ta có thể tự mình dạy công chúa học."
"Không... Thôi quên đi." Phong Quang nghiêng đầu, mặt không biểu cảm,"Ta tự mình tra từ điển."
Bạn cần đăng nhập để bình luận