Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 23: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 23: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 23: Công lược người cản thi
Phong Quang nhìn đám ảnh gợi cảm trên màn hình di động, cô trầm mặc trong chốc lát, hỏi ra một vấn đề rất có tính triết học,"Cậu thiếu tiền à?"
"Không thiếu nha."
Mộc Thanh Thanh thản nhiên nói:
"Điều tớ thiếu chính là cảm giác được người ta hâm mộ. Đám ảnh chụp này, tuyệt đối có thể tạo nên một cơn sóng gió không nhỏ giữa đám nữ sinh."
Phong Quang: "..."
"Được rồi, thế bây giờ phải làm sao?"
Mộc Thanh Thanh đá vào chân Tư Đồ Túy,"Cứ để cậu ta ở lại chỗ này à?
Phong Quang giơ tay đỡ trán,"Chúng ta có thể đưa cậu ta đi khách sạn."
Bảo cô đưa một người đàn ông về nhà, đây là chuyện trăm triệu lần không thể.
Mộc Thanh Thanh gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Chú tài xế hỗ trợ đưa Tư Đồ Túy lên xe. Bởi vì Phong Quang vội ra ngoài không mang theo chứng minh thư, nên chỉ có thể dùng chứng minh thư của Mộc Thanh Thanh để thuê phòng. Làm xong hết thảy, Mộc Thanh Thanh liền nói tạm biệt rồi về nhà.
Trong lúc Phong Quang ngồi xe trở lại, cô không khỏi bắt đầu nghỉ hoặc vì sao Tư Đồ Tuy lại uống say như chết, nhưng không lâu sau, đột nhiên xe dừng lại ở vùng ngoại ô khiến cô nhịn không được mà hỏi:
"Làm sao vậy?"
"Xe bỗng nhiên tắt máy."
Tài xế nói: "Để tôi đi xuống kiểm tra, mời cô Hạ ngồi đây chờ một chút."
"Được"
Phong Quang gật đầu, nhìn bóng đêm đen nhánh bên ngoài rồi lấy di động ra chơi. Nhưng bỗng nhiên, cô liền cảm thấy có thứ gì chạm xuống trán cô, hơi ngứa. Phong Quang bắt lấy thứ kia, giật xuống, lập tức cảm thấy xúc cảm không đúng, nhìn kỹ lại, thứ cô đang túm lấy trong tay, chính là mêt mớ tác dài màu đen. lai bởi ©ú aiât nàv ©Ủa c©â. mà nữ auử áo t†rắna treo ngược trên nóc xe cứ thế rơi xuống.
Cô ta rơi vào trong lòng Phong Quang, động tác thân mật đột ngột này dường như khiến mặt cô ta đỏ hồng. Đúng là thấy quỷ! Ai mà nhìn ra khuôn mặt máu thịt lẫn lộn đó đỏ lên được!
"AI!!!" Trong bóng đêm, bỗng nhiên vang lên một giọng nữ cao vút.
Nữ quỷ bị đẩy ngã trên mặt đất, cô ta nhìn cái chân sắp đá vào người mình của Phong Quang, vội vàng nói:
"Phu nhân! Tôi không có ác ý!"
Chân Phong Quang ngừng lại, cô vừa thét chói tai vừa hỏi:
"Cô gọi ai là phu nhân!?"
Xem ra cảm giác khi sự sợ hãi và lòng hiếu kỳ pha trộn vào nhau cực kỳ không dễ chịu.
"Cô là phu nhân được Ninh tiên sinh cưới hỏi đàng hoàng, những người cần nhờ cậy tiên sinh như chúng tôi, hẳn đều nên gọi cô một tiếng phu nhân mới phải."
"Tôi là phu nhân được Ninh tiên sinh cưới hỏi đàng hoàng?"
Phong Quang vừa định nói một câu có phải cô tìm nhầm người hay không, thì rất nhanh, cô liền nhận ra điều gì đó, khóe miệng giật giật,"Không thể nào..." Người đàn ông đã chết mấy trăm năm minh hôn với cô cũng thành quỷ!?
Để xác minh suy đoán này, cô bắt đầu tìm trong túi, khi chạm tay vào miếng ngọc thạch lạnh lẽo kia, tâm tình cô thời khắc này lại càng thêm khó tả. Cô vốn cho rằng chỉ cần Ninh lão gia từ bỏ suy nghĩ chọn cô làm đối tượng minh hôn thì liền không có việc gì nữa, nhưng có vẻ người đàn ông không biết đã chết mấy trăm năm kia tại không định buông tha cho cô.
Cô đương nhiên sẽ không thừa nhận mình có một ông chồng là người chết, vì thế liền hung tợn nói với nữ quỷ kia:
"Tôi còn chưa lấy chồng đâu đó! Đời này ngay cả hôn một cái cũng là bị người ta ép thôi! Tôi băng thanh ngọc khiết, giữ thân như ngọc, cô không nên ở Quỷ giới nói bậy mà phá hủy thanh danh của tôi!"
Nhìn xem, trước nay cô vẫn đều sợ quỷ, nhưng so với việc có thêm một ông chồng ma, thì ngay cả nỗi sợ hãi kia cô cũng có thể tạm thời ép xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận