Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 61: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 61: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 61: Công lược trạch nam game thủ
Yến Quy nói xong một câu, cũng không quay đầu lại mà đi về phía bờ sông.
"Thiếu gia!"
Bác tài xế vội kêu,"Cậu đừng xúc động!"
Phong Quang bị tiếng hô to này của bác tài xế làm cho hoàn hồn, cô vội chạy từ trên xe xuống, nói to một câu với Yến Quy đã bước tới bờ sông:
"Này, Yến Quy, anh phát điên gì vậy!?"
Yến Quy lại dường như không nghe thấy lời cô nói mà đi vào trong nước, rất nhanh, nước đã tới gần eo hắn."Yến Quy!" Phong Quang thấy thằng nhãi này thật sự muốn nhấn chìm bản thân vào trong nước, cô vội vàng chạy tới, giày cao gót trên chân đã bị cô đá văng, cô chạy vào trong nước, tốc độ này quả thực còn nhanh hơn lúc cô chạy thi thể dục.
Phong Quang cũng không biết mình lấy dũng khí ở đâu ra để kéo Yến Quy, tóm lại cô sợ mình không kéo được, còn nhảy lên treo mình trên người hắn, hai chân cô quấn lấy eo hắn, đôi tay lại không chút khách khi túm cổ áo thằng nhãi này,"Cái đồ điên này, anh không muốn sống nữa sao!?"
Cô đường đường là đại tiểu thư Hạ gia, có bao giờ phải chật vật thế này, mặc kệ tất cả mà lao vào trong nước, bộ váy tỉnh xảo quý báu trên người cô hiện giờ thậm chí còn không thể dùng nước để ngâm đâu!
Yến Quy vô tội chớp mắt nhìn cô, hắn nâng một bàn tay đỡ lấy mông cô, để phòng cô không cẩn thận ngã xuống,"Tôi muốn khiến Phong Quang vui vẻ."
"Việc tôi có vui hay không quan trọng với anh như vậy sao!?"
Có thể nói, cô đang gân cổ lên gào những lời này, không hiểu trong đầu hắn nghĩ gì nữa.
Yến Quy rõ ràng trả lời cô,"Phong Quang có vui hay không, chuyện này đối với tôi rất quan trọng. Tôi khiến Phong Quang vui vẻ, em sẽ không nhớ tới Lư Chỉ Viễn."
Phong Quang khựng lại, trong chốc lát cô không còn lời nào để nói, nhưng thấy dáng vẻ hắn nghiêm túc nhìn mình, cô lại không nhịn được mà trả lời,"Tôi đã sớm không nghĩ tới Lư Chi Viễn rồi... đối với tôi mà nói, hiện tại anh ta chỉ là một người không quan trọng mà thôi, cùng lắm... tôi cũng chỉ cảm thấy tức giận trong lòng."
Phong Quang trước nay không phải một người tự mình rối rắm, nếu đã biết Lư Chi Viễn là nam chính c©ủa thế điới nàv vâv cê liền có thể vác đỉnh. bất luận mình có làm bao nhiêu chuyện đều là dư thừa, cô sẽ không lãng phí thời gian với một người đã định trước là không thể. Đương nhiên, chỉ cần đại tiểu thư cô trút xong giận, thì cô liền có thể cả đời không dính dáng tới những người kia.
Yến Quy thăm dò nói:
"Vậy tôi giúp Phong Quang trút giận xong, Phong Quang liền không nghĩ tới Lư Chỉ Viễn nữa sao?"
"Giúp tôi trút giận?"
Phong Quang nghĩ đến việc Lư Chi Viễn còn có hào quang nam chính, mà Yến Quy tuy rằng gia thế cũng không tầm thường, nhưng hắn dù sao cũng là nam phụ mà thôi, vậy thì sao có thể đấu thắng được Lư Chỉ Viễn? Cô không muốn bởi vì mình mà hại đến người khác, nhưng nghĩ lại thì, nói không chừng cô có thể dùng chuyện này để khiến Yến Quy hết hy vọng, vì thế, cô ngước mắt nói:
"Được, anh giúp tôi hết giận, tôi liền đồng ý gả cho anh."
"Thật?"
Khuôn mặt Yến Quy hiểm khi có biểu cảm, vào giờ phút này lại khẽ biến đổi.
Phong Quang trịnh trọng gật đầu,"Lời tôi nói đều là thật, chỉ cần anh có thể khiến Lư Chi Viễn đau khổ, vậy tôi liền gả cho anh. Còn ngược lại... thì tôi không gả cho anh, anh cũng không thể cưỡng ép."
Những chuyện liên quan tới cái gọi là hào quang nam chính này, Phong Quang vẫn rất "mê tín".
Mà Yến Quy lại khẽ nhếch môi mỏng, thấp giọng nói:
"Vậy thống nhất như thế. Phong Quang sẽ gả cho tôi."
Lời này hắn nói thật sự hết sức tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận