Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 49: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 49: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 49: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Phong Quang đã quên, Thẩm Hành phải mất bao nhiêu nỗ lực mới chống chọi được áp lực đến từ gia tộc, lại mất bao nhiêu nỗ lực mới có thể giữ cho công ty Thẩm gia duy trì hoạt động một cách khó khăn dưới sự chèn ép của nhà họ Hạ và Lục Sâm, không ai biết trên lưng Thẩm Hành gánh bao nhiêu áp lực.
Đương nhiên, từ lúc hắn từ bỏ Phong Quang, hắn cũng đã biết mình sẽ phải gánh chịu những gì, nhưng hắn rốt cuộc vẫn lựa chọn con đường đó.
Hắn chỉ cần có Yến Niệm Niệm là đủ .
Thẩm Hành vẫn luôn cho rằng, Yến Niệm Niệm cũng thích mình, cho dù cô ấy không thích mình, hắn cũng có thể nỗ lực để cô ấy thích hắn. Không sai, Yến Niệm Niệm thích hắn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở thích mà thôi.
Thẩm Hành còn muốn nhiều hơn nữa, Yến Niệm Niệm lại không cho được nhiều như vậy.
Thẩm Hành không chỉ một lần từng nghĩ, trong thời gian 6 năm này, hắn sẽ trở thành người quan trọng nhất trong lòng Yến Niệm Niệm, nhưng hắn cũng đã quên, trên thế giới này, thứ ủ mãi không ấm, cũng chỉ có lòng người.
Thẩm Hành vẫn luôn biết, từ lúc bắt đầu hắn đã biết, Yến Niệm Niệm tiếp cận hắn vì có mục đích riêng. Ban đầu, hắn cũng không biết mục đích của cô ấy là gì, cho đến khi Hạ gia công bố tin tức Hạ Phong Quang sẽ kết hôn với Lục Sâm, Thẩm Hành liền thấy dáng vẻ Yến Niệm Niệm thất hồn lạc phách.
Ở một khắc kia, hắn đã hiểu rõ tất cả.
Người Yến Niệm Niệm yêu nhất trước nay đều không phải hắn, cô ấy chỉ yêu nhất một mình Hạ Phong Quang mà thôi.
Đây là bí mật của Thẩm Hành, hăn không dám để bất cứ kẻ nào biết được bí mật ấy.
Ngay cả hiện tại... hắn cũng sẽ không để Phong Quang biết bí mật này.
Thẩm Hành chỉ muốn chết mà thôi, hắn rất chờ mong... rất chờ mong sau khi mình chết dưới tay Lục Sâm, Yến Niệm Niệm sẽ phản ứng như thế nào. Thẩm Hành tin tưởng, tuy Yến Niệm Niệm không yêu hắn, nhưng cũng Quang ở bên nhau mà Yến Niệm Niệm sớm đã hận Lục Sâm thấu xương, có lẽ... chỉ là có lẽ mà thôi, Yến Niệm Niệm sẽ tìm tới Lục Sâm trả thù cho Thẩm Hành.
Đương nhiên, Yến Niệm Niệm không phải là đối thủ của Lục Sâm, cho nên cô ấy cũng sẽ chết.
Sống không chung chăn, chết phải chung huyệt.
Thẩm Hành vẫn luôn rất thích những lời này, nhưng hắn không nỡ làm gì Yến Niệm Niệm, vì thế, cũng chỉ có thể mượn tay Lục Sâm.
Đây là một cách hay, một cách hay... có thể giúp hắn vĩnh viễn ở bên người mình thích.
"Anh muốn chết dưới tay Lục Sâm?" Phong Quang châm chọc khế cong khóe miệng,"Anh đừng có nằm mơ, tôi sẽ không nói chuyện hôm nay cho Lục Sâm biết."
Vì sao?
Phong Quang cũng không thể nói rõ, có lẽ vì cô không muốn để Thẩm Hành toại nguyện, có lẽ vì... cô không muốn để tay Lục Sâm nhiễm máu tanh.
Thẩm Hành lại nhìn Phong Quang, mỉm cười,"Hạ Phong Quang, cô quá ngây thơ, chỉ với ham muốn chiếm hữu cô của Lục Sâm, cô cho rằng tất cả hành động của cô sẽ không nằm trong sự khống chế của hắn sao? Tôi đoán, rất nhanh thôi hắn sẽ tới nơi này."
Về mặt Phong Quang cứng đờ, sự bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt. Cô biết, lời Thẩm Hành nói là sự thật, cô đứng dậy, lạnh mặt nhìn thoáng qua Thẩm Hành lần cuối, xoay người rời khỏi tiệm bánh kem.
Hiện tại vừa qua mười hai giờ trưa, người đi trên đường không nhiều lắm, Phong Quang thẫn thờ đi trên đường, không biết mình nên đi tới đâu, đầu cô vẫn còn đau âm ỉ, ánh mặt trời chói chang làm cô đau mắt, cô rốt cuộc cũng mất hết sức lực mà ngừng lại.
Lời Thẩm Hành nói không ngừng vang vọng trong đầu cô, giống như có vô số lưỡi dao sắc bén đang tra tấn đại não cô, tựa như một cái chai bị giấu trong góc đã bật nắp, tất cả những thứ bị quên đi, vào giờ phút này ào đến mãnh liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận