Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 2: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 2: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 2: Công lược người cản thi
Nếu hỏi nhân vật lừng lẫy nhất trường cấp 3 của Đế quốc là ai, rất nhiều người sẽ trả lời là nhóm F4. Vậy nếu hỏi về nữ sinh thì sao? Mọi người đều sẽ nói, đó tuyệt đối chính là tiểu thư của nhà giàu số một thế giới - Hạ Phong Quang.
Nhưng gần đây, địa vị công chúa vườn trường của Hạ Phong Quang đang bị lung lay, bởi trường cấp 3 Đế quốc vừa có một học sinh chuyển tới. Cô ấy tên là Tô Tường Vi, không chỉ xinh đẹp mà còn có khí chất cao quý lạnh lùng, môn nào cũng đạt điểm tuyệt đối.
Nghe nói cô ấy biết 8 ngoại ngữ, từ lúc 10 tuổi đã xuất bản luận văn, 12 tuổi liền nhận được giấy thông báo trúng tuyển đại học Alfred. Không chỉ riêng đại học Alfred, mà ngay cả Dương Tân, Đao Kiều... 3 đại học danh giá nhất thế giới này cũng thi nhau tranh cướp cô, nhưng Tô Tường Vi lại hết sức lạnh lùng mà cự tuyệt.
Lý do của cô rất đơn giản, những trường học đó đã không còn gì để có thể dạy cô, ngay cả việc học cấp 3 hiện tại cũng chẳng qua là vì cô muốn làm chuyện phù hợp với tuổi tác của mình mà thôi.
Hãy nhìn xem, Tô Tường Vi đúng là một truyền kỳ, trái lại thì cô con gái của nhà giàu nhất thế giới lúc nào cũng chỉ biết làm mưa cánh hoa với rơi nước mắt châu ngọc kia lại chẳng truyền kỳ chút nào hết!
Hoàn toàn không thể so sánh được.
Nghe nói địa vị công chúa của trường cấp 3 Đế quốc sắp rơi vào tay người khác, nhóm F4 vườn trường luôn mê luyến Phong Quang liền đứng ngồi không yên.
Bọn họ rủ nhau tới tìm Tô Tường Vi, quyết định phải giáo huấn cô một chút, nhưng khi vừa gặp mặt... bốn người này bỗng cảm thấy sao trên thế gian lại có một cô gái đặc biệt đến vậy, trong chốc lát liền chuyển hứng thú sang Tô Tường Vi.
Mà công chúa trường cấp 3 Đế quốc của chúng ta, giờ phút này mới vừa thức dậy sau giấc ngủ lười, tỉnh lại trên chiếc giường rộng năm mươi mét vuông, cô nhìn trần nhà màu hồng nhạt, u buồn thở dài. Sau đó, cô xốc chăn lên, mất năm phút đồng hồ để đi tới mép giường lớn phủ kín cánh hoa, lúc này mới có thể xuống được giường, lấy quần áo từ trong tủ ra thay.
Tiếp đó, cô ra cửa, đi thang máy xuống tầng ba. Tầng ba là nơi cô chuyên dùng để chỉnh trang sắc đẹp, có một phòng chất đầy quần áo, một phòng chất đầy giày, còn cả phòng trang điểm, phòng cắt tóc... Không thứ gì mà cô không có, hơn nữa cô còn có thứ người khác không tưởng tượng được.
Mục đích của Phong Quang là đến phòng cắt tóc, hôm nay cô đã hẹn thợ cắt tóc tại đây, nếu không cô cũng sẽ không dậy sớm như vậy vào thứ Bảy, tuy hiện tại cũng đã 10 giờ.
Thợ cắt tóc là một người người đàn ông trẻ tuổi, nhìn có vẻ khoe mẽ, lấy cái tên Tony lại càng hiện vẻ màu mè. Hắn đợi ở phòng cắt tóc đã lâu, khi nhìn thấy Phong Quang. Liền cười tủm tỉm tiến đến "Cô Hạ, không biết cô muốn cắt kiểu tóc gì?"
Danh tiếng của Tony trong ngành này cũng không phải nhỏ, luận về tài năng, đúng là không mấy ai có thể so được với hắn. Phong Quang tự giác ngồi lên ghế,"Nhuộm tóc thành màu đen cho tôi."
"Cái gì?"
Tony hoảng hốt kêu lên,"Màu tóc của cô Hạ đẹp đẽ như vậy, thật sự muốn nhuộm thành màu đen sao?"
Khóe miệng cô giật giật, mái tóc bảy màu này nhìn thực sự rất ngu ngốc có được không, đẹp chỗ nào chứ!?
"Tôi muốn anh nhuộm thì nhuộm đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?" Trong phòng bỗng nhiên có lá phong bay, đây là thứ sẽ bay mỗi khi cô tức giận.
Không ai cảm thấy hiệu ứng đặc biệt đó trên người Phong Quang là khác lạ, bởi thế giới quan ngay từ đầu đã là như thế, mái tóc dài bảy màu của cô, những thứ bay khắp nơi mỗi khi cảm xúc của cô biến đổi, mọi người đều cảm thấy rất bình thường, rất đẹp đẽ.
Ngoại trừ nữ chính Tô Tường Vi, và cả... nhóm các chàng trai của cô ấy.
Tony cũng chỉ là một người làm thuê, nên dĩ nhiên hắn không dám để Phong Quang phật ý. Hắn vội vàng cầm dụng cụ tên mà nói:
"Được được được, tôi nhuộm tóc của cô Hạ thành màu đen."
Khi thấy mái tóc dài bảy sắc dần dần đổi màu, Tony thở dài cực kỳ tiếc hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận