Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 27 - Chương 7: Công lược đại thần e-sport

Quyển 27 - Chương 7: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 7: Công lược đại thần e-sport
"Cứ để bọn họ thảo luận đi."
Phong Quang lười biếng nói:
"Không có việc gì tôi liền cúp máy."
"Từ từI"
Tống Diệp lại kêu lên:
"Cô nhỏ, vì sao cô không đem tiền đầu tư cho Bệ Hạ! Chẳng lẽ cô xem Bệ Hạ phát sóng trực tiếp rồi mà không thích anh ấy sao!?"
"Hắn khinh bỉ Liên Minh Vương Giả tôi yêu nhất! Cậu bảo tôi phải thích thế nào?"
Phong Quang cao giọng nói:
"Tống Diệp đồ tiểu tử thối này, cậu lại còn cùng phe với hắn, tôi coi như không có đứa cháu trai như cậu!"
Dứt lời, cô liền cúp điện thoại.
Tống Diệp bênh người ngoài khiến Phong Quang cực kỳ tức giận, nên cô lập tức gọi điện thoại cho anh họ mình, khéo léo đề nghị bọn họ bớt một chút tiền tiêu vặt của Tống Diệp đi, rốt cuộc thì nhiệm vụ chính của học sinh cấp 3 vẫn là học tập, không nên liên tục chìm đắm vào internet.
Vì thế qua vài ngày sau, khi Tống Diệp gọi điện thoại tới vay tiền, Phong Quang không thèm để ý đến cậu ta mà tự mình cầm di động tiếp tục chơi game.
Tháng 9 là đến khai giảng, cho dù những người lười học như cô có không mong muốn đến đâu thì cũng phải đến trường.
Bước xuống khỏi xe, Phong Quang nhìn cổng lớn của Trung học Phổ thông Thụ Hỏa, miễn cưỡng đồng tình với trình độ thẩm mỹ của trường học, cô đứng ở cổng một lúc lâu mà không thấy Tống Diệp tới tìm cô như đã hẹn. Cô đợi đến mất hết kiên nhẫn, đành tự mình kéo vali vào trường.
Trung học Phổ thông Thụ Hỏa là một ngôi trường yêu cầu học sinh phải ở ký túc xá, cho dù bạn có ở gần trường, trong nhà có tiền, có tài xế đón đưa, thì cũng được dạy rằng đây là nội quy trường học, cũng chính bởi cách quản lý khép kín như vậy mà Trung học Phổ thông Thụ Hỏa mới có thể đạt được thành công lớn như thế.
Phong Quang cầm bản đồ trường học đi về phía ký túc xá của mình. Thật đáng tiếc, cho dù cô có đi theo bản đồ, cũng dần phát hiện bản thân đã đi sai phương hướng, bởi vì cô càng đi càng thấy vắng vẻ, vốn còn đi ở khu dạy học náo nhiệt, kết quả hiện giờ cô lại đi tới một rừng cây nhỏ hẻo lánh.
Cho dù là kẻ ngốc cũng biết đường đi không thích hợp.
Ngay lúc Phong Quang định trở về đường cũ, cô nghe được tiếng động truyền đến từ cách đó không xa, dường như có người đang nói chuyện. Lòng hiếu kỳ khiến cô lén lút nhìn lại, liền nhìn thấy sâu trong rừng có một nhóm người.
Mấy nam sinh cao lớn thô kệch đang vây quanh một nam sinh khác, bọn họ hung thần ác sát nói:
"Tống Diệp, cậu đừng tưởng cậu là hot boy của trường liền có thể muốn làm gì thì làm, chúng tôi đã nhịn cậu lâu lắm rồi đấy!"
"Không sai!"
Một nam sinh cao lớn khác cũng nhổ nước bọt, nói tiếp:
"Cậu là đại thiếu gia nhà họ Tống thì ghê gớm lắm sao? Đây là Trung học Phổ thông Thụ Hỏa, không phải ở nhà họ Tống các người! Hôm nay cho dù chúng tôi muốn giáo huấn cậu, người Tống gia của cậu cũng không kịp chạy tới cứu đâu!"
"Tống Diệp!"
Lại có một nam sinh nói:
"Rốt cuộc cậu còn gì muốn nói? Nếu như không có, hôm nay chúng tôi nhất định phải đánh cậu!"
Cậu ta trầm mặc trông có vài phần thận trọng, một hồi lâu sau nhấp môi nói:
""Khi các cậu đánh tôi thì nhớ đánh nhanh một chút nhé..."
Trên khuôn mặt đẹp trai của Tống Diệp bớt đi vài phần trẻ con lúc trước, nhiều thêm dáng vẻ nghiêm túc ít khi thấy được, nói vừa thong thả lại vững vàng:
".. Video của Bệ hạ tôi còn chưa kịp xeml""
Thoáng chốc tất cả đều im lặng!
"Các anh em! Hắn vẫn không biết hối cải! Đánh hắn!"
Mọi người xông lên trước, nhưng mấy nam sinh cao lớn này còn chưa đụng tới Tống Diệp, thì đã bị một thiếu nữ đánh cho úp sấp xuống như cỏ.
Phong Quang vỗ vỗ tay, xì một tiếng khinh miệt,"Cháu trai lớn của tôi mà các người cũng dám đánh hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận