Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 27 - Chương 69: Ngoại truyện 3 (Nhan Phi)

Quyển 27 - Chương 69: Ngoại truyện 3 (Nhan Phi)Quyển 27 - Chương 69: Ngoại truyện 3 (Nhan Phi)
Hà Linh tự cho là mình đã che giấu bí mật này thật tốt, nhưng bà ta đã quên, Nhan Phi là một diễn viên vừa thông minh lại giỏi diễn kịch mà chính bà ta cũng từng thừa nhận trước đó.
Nhan Phi không hề giống Nhan Sách, hắn không chỉ phòng ngừa chu đáo, mà còn biểt tính đến phương hướng xấu nhất của mọi chuyện. Nếu trước nay hắn vẫn chưa bao giờ cam tâm tình nguyện làm một con rối bị người ta khống chế, vậy thì phải chuẩn bị tốt hết thảy, để tránh thoát sợi tơ trói buộc trên người mình.
Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, những lời này bất luận đặt ở thời đại nào cũng sẽ không sai, Hà Linh mỗi năm đều gửi một khoản tiền đến một tài khoản, theo tài khoản này, Nhan Phi tìm được cô nhỉ viện kia. Chuyện Hà Linh đã từng sinh một cô con gái, không phải là hắn không biết, mà phiền toái chính là, làm thế nào mới có thể tìm ra người hắn muốn tìm trong số mấy trăm cái tên trẻ con ở cô nhỉ viện.
Nhưng chuyện này cũng không phiền toái. Con của Hà Linh đã mất tích vào mùa đông của mười mấy năm trước, mà vào mùa đông năm đó, cô nhi viện chỉ nhận nuôi ba đứa trẻ, hai nam một nữ, đáp án rõ ràng. Bé gái đó chính là Chu Tiểu Tình
Nhan Phi cũng không nghĩ Hà Linh là một người bạc tình. Bà ta có thể hết sức khắc nghiệt đối với hai bé trai mình nhận nuôi, nhưng bà ta cũng có thể nhìn ảnh chụp Vương Từ, ngồi trong thư phòng suốt một ngày. Bà ta đã từng vứt bỏ con gái mình, nhưng chính bà ta lại lặng lẽ chú ý đến con gái mình mỗi năm.
Hà Linh là một người mâu thuẫn, chỉ một mình Vương Từ đã khiến một người vốn khiêm tốn như bà ta tiến đến trạng thái cực đoan, cũng bởi vậy, bà ta không nhìn thấy điều quan trọng nào khác nữa.
Nhưng cuối cùng, bà ta nguyện ý hy sinh bản thân vì Chu Tiểu Tình, xem như tự tìm về bản thân năm đó sao? Có lẽ, đáp án này chỉ có mình bà ta biết.
Giọng Nhan Sách khẽ run,"Bất luận thế nào, mấy năm nay bà ấy đã nuôi nấng chúng ta lớn lên, đây là sự thật."
Cho nên... Nhan Phi hắn sao lại có thể... Sao lại có thể cứ như vậy nhẫn tâm để Hà Linh tìm đến cái chết?
"Quả thực."
Nhan Phi cười,"Bà ta nuôi nấng chúng ta. Cậu đeo mặt nạ, còn tôi trở thành môê† naười nhủ nữ Nhan Sách. câu thích thú. nhưng lai không hề có nghĩa... tôi vui vẻ tiếp nhận vận mệnh này."
"Nhan Phi. ."
Phong Quang nghe được khi hắn nói hai chữ "phụ nữ" kia, giọng hắn trở nên lạnh bạc. Cô không khỏi ôm hắn chặt hơn, chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ không dễ chịu,"Hiện giờ anh có em, em sẽ ở bên cạnh anh, bảo vệ anh thật tốt..."
Nhan Phi không phải là người có ý thức giới tính hỗn loạn, hẳn biết mình là đàn ông. Khi còn nhỏ hắn cũng biết, một người đàn ông mặc đồ phụ nữ là một chuyện rất kỳ quái, nhưng hắn không thể phản kháng được.
Mỗi một lần luyện tập nghỉ thức xã giao, Nhan Sách vĩnh viễn đều là quý ông phong độ nhẹ nhàng, mà hắn lại chỉ có thể là thiên kim tiểu thư dịu dàng khả ái. Ngay cả ở trên sàn nhảy, Nhan Phi cũng chỉ có thể nhảy bước nữ...
Hâm mộ Nhan Sách sao?
Nhan Phi cũng không hâm mộ. Từ lúc bắt đầu, vào thời điểm khi hắn còn niên thiếu, hắn đã rõ ràng, những gì hắn muốn, những gì người khác nợ hắn, một ngày nào đó, hắn sẽ dựa vào chính bản thân để lấy về.
Hiện tại, hắn chẳng phải đã lấy được tất cả về rồi sao, hơn nữa, hắn còn có thêm một món quà bất ngờ...
Nhan Phi rũ mắt, nhìn vào ánh mắt lo lắng của Phong Quang. Hắn hơi mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
"Hiện giờ tôi có Phong Quang, hết thảy những điều khác đều trở nên không quan trọng."
Bất luận là oán giận hay không cam lòng khi còn bé, vào giờ khắc khi hắn có cô này, thứ gì cũng không quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận