Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 10: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 10: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 10: Công lược ảnh đế hết thời
Cô vừa nói muốn khóc đã liền khóc được ngay, trong ánh mắt đẹp nháy mắt tích thêm một tầng hơi nước. Nước mắt này của cô còn tới nhanh hơn nữ diễn viên chuyên nghiệp nữa.
Đoạn Mộ ngừng lại một chút, sau đó liền khẽ cười thành tiếng, hắn đưa tay lên, lòng bàn tay cọ qua khóe mắt cô, chậm rãi nói nhỏ,"Đôi mắt xinh đẹp như vậy, nếu dùng để khóc thút thít, vậy thật quá đáng tiếc rồi."
"Anh đi ăn cơm với tôi, tôi liền cười cho anh xem."
Trong mắt hắn lộ vẻ bất đắc dĩ, khóe môi hơi có ý cười,"Nếu cô Hạ đã nhiệt tình mời, dường như tôi cũng không thể cự tuyệt nữa."
"Yên tâm đi, đồ tôi mời anh ăn tuyệt đối ngon hơn ở đây nhiều."
Cô lập tức tỏ ra vui vẻ, tốc độ thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, lôi lôi kéo kéo tay hắn đi về phía ngoài cửa.
"Ai da, quan hệ của cô Hạ và tiền bối Đoạn Mộ dường như rất tốt đó."
Vũ Văn bên kia lạnh lùng lên tiếng, hắn ta cười như không cười mà nói:
"Sao tôi lại nhớ rõ, tiền bối Đoạn Mộ ra mắt mười hai năm nay chưa từng có tai tiếng nhỉ, chẳng lẽ quan hệ của hai vị là..."
Phong Quang dừng chân, cô xoay người cười nói: "Là gì?"
"Là bạn trai bạn gái sao?"
Vũ Văn vừa nói ra câu này liền lập tức cảm nhận được ánh mắt giận dữ của Thích Môi đang nhìn mình, nhưng hắn ta lại không nhìn Thích Môi mà tiếp tục nhìn chằm chằm theo dõi từng thay đổi trên nét mặt Đoạn Mộ.
Nhưng sự thật đã khiến hắn ta thất vọng rồi, trên mặt Đoạn Mộ chỉ có duy nhất vẻ tươi cười có thể dễ dàng lấy được cảm tình từ người khác, không có gì khác cả.
Phong Quang nghiêng đầu cười, hết sức đáng yêu,"Mục tiêu phấn đấu của tôi đã bị anh nhìn thấu mất rồi."
Vũ Văn khựng lại, bởi hắn ta không ngờ Phong Quang sẽ thẳng thắn thừa nhận cô có ý với Đoạn Mộ như thế. Khi khôi phục lại từ vẻ mặt cứng đờ, giọng nói của hắn ta đầy vẻ khó hiểu,"Hạ Phong Quang, cô nổi điên à?"
"Anh mới điên thì có."
Phong Quang bĩu môi, nở nụ cười tươi đẹp,"Tôi vừa gặp đã yêu Đoạn Mộ, tôi muốn theo đuổi anh ấy, đây không phải là chuyện rất dễ hiểu sao?"
Vũ Văn lại nói: "Cô thiếu thốn tình thương của cha sao?"
"À không, ba tôi đối với tôi rất tốt."
"Vậy sao cô lại coi trọng một người đàn ông lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy?"
"Đoạn Mộ chỉ hơn tôi có mười hai tuổi mà thôi, cũng không tính là nhiều. Hơn nữa, người đàn ông lớn hơn tôi sẽ rất biết yêu thương chăm sóc tôi."
Da mặt Phong Quang đại khái là dày như tường thành vậy, cô lại ngẩng đầu cười hỏi,"Đoạn Mộ, anh đã có người mình thích chưa?"
Hai mắt Đoạn Mộ hơi cong lên,"Còn chưa có."
"Vậy thật là khéo quá đi, anh còn chưa thích ai, nhưng tôi lại cực kỳ thích anh, đây chính là ý trời khiến tôi theo đuổi anh đó, anh nói đúng không?"
Giọng cô rất ngọt ngào, ngay cả vẻ tươi cười cũng đáng yêu đến mức khiến người ta bất ngờ.
Đoạn Mộ cong khóe môi, ý cười chợt hiện ấm áp như tắm mình trong gió xuân, giọng nói dường như cũng nhu hòa hơn rất nhiều, nhưng lần thứ hai, hắn lại chỉ nói ra ba chữ hết sức ba phải,"Có lẽ thế."
Muốn khiến hắn biểu lộ cảm xúc chân thật cũng không phải một việc dễ dàng.
Phong Quang lại quay về phía Vũ Văn cười nói:
"Anh nghe thấy chưa, Đoạn Mộ không hề phản đối lời tôi nói, vậy chứng minh anh ấy vẫn có chút ý với tôi."
Vũ Văn giật giật khóe môi, cô ta nhìn thế nào mà ra việc người ta có ý với mình vậy? Đoạn Mộ người này chính là như vậy có được không? Hắn sẽ không khiến người ta thất vọng, nhưng cũng sẽ không trao hy vọng cho bất cứ kẻ nào
Vậy mà cô nàng Hạ Phong Quang này lại giống như hết sức "phổi bò" vậy, không chỉ không cảm thấy mất mát, mà còn cực kỳ vui vẻ.
Phong Quang thấy Vũ Văn nói không ra lời, cô liền kéo Đoạn Mộ tiếp tục đi ra ngoài cửa, chẳng qua còn chưa ra đến ngoài, cô lại ngừng bước. Quay đầu lại, cô vươn ngón tay ra đếm hết một loạt mọi người ở đây, sau đó liền vui mừng cười,"Ở đây tổng cộng có 48 người, nếu tôi mà thấy có tin tức linh tỉnh gây tai tiếng cho Đoạn Mộ, tôi sẽ không tra xem ai đã truyền ra, dù sao... của cải nhà 48 người các vị, nhà họ Hạ chúng tôi đều mua được hết." Mọi người trong phòng một hồi lâu sau còn chưa phục hồi tỉnh thần lại được. Trước mặt cô gái kiêu ngạo này, tổng tài bá đạo chẳng đáng là gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận