Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 43: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 43: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 43: Công lược người cản thi
"Tiết Nhiễm..."
Phong Quang lẩm bẩm thành tiếng, nghe thấy cái tên này, cô liền thất thần trong chớp mắt, nhưng rất nhanh, cô lại lễ phép mỉm cười, nắm lấy bàn tay đang đưa ra của hắn: "Chào anh, tôi là Hạ Phong Quang"
Có lẽ là ảo giác, khi nắm lấy bàn tay hắn, dường như cô cảm nhận được tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve tay cô một chút. Hẳn đây chỉ là ảo giác của cô thôi, bởi hắn buông tay cô ra rất nhanh chóng. Người văn nhã lịch sự nhhư vậy, hẳn sẽ không làm ra bất cứ động tác vô lễ nào.
Đôi mắt Tiết Nhiễm hơi cong, trong đó như hiện cả bầu trời xuân ấm áp, ý cười khiến người ta say mê,"Cô Hạ tới bệnh viện để thăm bạn bè sao?"
"Đúng, bạn tôi bị thương nhẹ."
Tiết Nhiễm hơi rũ mắt, nhìn về phía cậu bé tránh sau lưng Phong Quang, cười khẽ nói:
"Thanh Ngọc, khiến cô gái đáng yêu như vậy nhìn thấy dáng vẻ em chạy trối chết vì không muốn tiêm, em không cảm thấy ngượng ngùng à?"
Phong Quang nghe hắn nói mình "đáng yêu", sắc mặt tiền hơi đỏ.
Người đàn ông này tạo cho cô một cảm giác rất kỳ quái, bởi lực hấp dẫn của hắn đối với cô thật sự quá mạnh. Đầu tiên là Hạ Phong Ảnh, rồi lại đến Tiết Nhiễm, trước nay Phong Quang đều nghĩ mình là một người chung thủy, nhưng hai người cô liên tiếp gặp được hôm nay, không thể không khiến cô hoài nghị, liệu có phải... nhân phẩm mặt nào đó của cô có vấn đề.
Cậu bé tên là Thanh Ngọc hừ một tiếng,"Rõ ràng anh thấy chị gái này xinh đẹp nên muốn tán tỉnh. Biết đâu trong lòng còn vui vẻ biết mấy vì có thể dùng em như cái cớ làm quen. Em còn lâu mới thẹn thùng!"
"Tâm tư anh che giấu tốt như thế cũng bị em phát hiện ra sao?"
Tiết Nhiễm dường như hơi ngoài ý muốn mà nhướn mi, có chút phóng khoáng tùy ý, cũng khiến lời hắn nói càng giống như đang đùa.
Phong Quang vỗ đầu Thanh Ngọc,"Trẻ con đừng có nói linh tỉnh. Nếu em có bệnh thì phải tiêm chứ, lúc nào cũng trốn tránh sẽ chỉ khiến bệnh càng lâu khỏe mà thôi."
"Em đâu có nói linh tỉnh!"
Thanh Ngọc ngẩng đầu lớn tiếng nói:
"Trước nay anh ấy chưa bao giờ chủ động giới thiệu bản thân với con gái cả, hiện giờ lại vội vàng tiến tới, rõ ràng là có ý với chị!"
"Bác sĩ Tiết không phải là người như vậy..."
"Thanh Ngọc nói không sai."
Tiết Nhiễm cười, nghiêm trang nói: "Cô Hạ quả thực rất mê người."
Phong Quang: "..."
Cô bỗng không biết nên nói tiếp thế nào, chuyện hôm nay rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ gần đây sao Hồng Loan của cô chuyển động, vận đào hoa đều dồn lại một ngày?
Thanh Ngọc ở sau lưng Phong Quang nói to:
"Chị xem kìa, chị xem kìa, em đã nói anh ta đầy một bụng ý xấu, chị ngàn vạn lần đừng tin tưởng anh ta. Anh ta là ác ma đó, các bạn nhỏ trong phòng bệnh của em đều bị anh ta lừa gat!"
Thanh Ngọc còn nhớ rõ, mỗi lần Tiết Nhiễm giả vờ hiền lành vô hại dẫn những bạn nhỏ đó ra ngoài, sau khi những bạn nhỏ kia trở lại, trên cánh tay bọn họ đều có thêm một lỗ kim. Tiết Nhiễm chính là yêu quái kim tiêm! Anh ta không phải là người!
Tiết Nhiễm hết sức buồn rầu thở dài một tiếng,"Rõ ràng trước kia chỉ cần một viên kẹo đã có thể lừa được Thanh Ngọc rồi, đôi khi trưởng thành cũng là một chuyện khiến người ta thật phiền não."
Thanh Ngọc tại nấp vào sau lưng Phong Quang,"Anh đừng hòng gạt em nữa!"
Tiết Nhiễm nhìn về phía cô cười,"Cô Hạ, cô có thích ăn kẹo không?"
HẠ2"
Bỗng nhiên bị hỏi đến điều này, Phong Quang không kịp phản ứng lại.
Tiết Nhiễm vươn tay cầm lấy tay cô, hắn lại tiến gần cô thêm một bước, hơi khom lưng, môi liền dán bên tai cô.
Theo bản năng. Phong Quang muốn lui về sau, nhưng tay cô đang bị người kia bắt lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận