Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 5: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 5: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 5: Công lược người cản thi
Đối với Phong Quang, trốn học chỉ là chuyện thường ngày.
Học sinh trường cấp 3 Đế quốc chỉ toàn thành phần con ông cháu cha, có thể nói không ai là chưa từng trốn học, các giáo viên cũng rất ít quản, vì dù thành tích của những học sinh kia không tốt đi chăng nữa, nhưng chỉ với gia thế của họ, thì chẳng cần lo không đỗ được đại học hay không tìm được công việc cho mình.
Huống chỉ, mục tiêu của cô là Ninh Dịch, mà Ninh Dịch lại không ở trường này.
Trước nay cô đều không phải là học sinh ngoan, ở đây quá lâu thật sự khiến cô cảm thấy nhàm chán, hơn nữa cô và Tô Tường Vi học cùng một lớp, nên cô càng không muốn ở lại phòng học.
Ngồi trong tiệm kem, Phong Quang đang phiền não về một việc, đó là cô không biết nam thứ Ninh Dịch học ở trường nào, nên trừ phi Ninh Dịch tới tìm Tô Tường Vi, nếu không cô sẽ rất khó tìm ra người này.
"Chúng ta vẫn nên chia tay đi."
Màn hình TV bỗng nhiên truyền ra một câu như vậy, Phong Quang không khỏi tò mò ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Cô rất ít xem phim truyền hình, ngay cả mặt minh tỉnh cô cũng không nhớ rõ, nên cô không hề biết, bộ phim đang phát trên TV chính là phim thần tượng thanh xuân do ngôi sao lớn Ngu Thuật làm diễn viên chính, trong nội dung phim cũng không có phá thai hay đánh nhau ẩu đả gì, nên gần đây bộ phim này cực hot.
Sau khi chàng trai nghe cô gái nói chia tay, liền không thể tin được mà nói: "Vì sao?"
"Anh đối với em quá tốt."
Cô gái kia... hẳn là nữ chính bộ phim này, cô nói:
"Bất kể là chuyện gì, anh cũng đều nhân nhượng em, bao dung em, ngay cả khi em vô cớ gây sự, anh cũng không hề nổi nóng. Anh không cảm thấy... vì nhân nhượng em mà anh đã đánh mất chính mình sao? Em không muốn một cuộc sống như vậy, cuộc sống đó thật sự quá nhàm chán."
Tập phim dừng lại, bắt đầu giới thiệu nội dung tập tiếp theo. Phong Quang đờ đẫn, Lại xúc một thìa kem đưa vào trong miệng. Cô cảm thán,"Cô gái này chắc là thích bị ngược, bạn trai biết nhường nhịn như vậy còn không cần, chờ tương lai cô ta gặp phải đàn ông cặn bã thì mới biết anh chàng này tốt đẹp đến đâu."
Phong Quang cảm thán xong mới nhận ra có chuyện kỳ lạ, xung quanh quả thực quá mức yên tĩnh.
Phong Quang ngẩng đầu nhìn quanh, chỉ thấy bên trong tiệm kem vừa rồi còn rất náo nhiệt, mà bây giờ tại chỉ có một mình cô, chuyện bất thường chính là ngay cả người phục vụ cũng không thấy đâu nữa. Cô Lại nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời xám xịt một màu, vốn hôm nay là một ngày mặt trời rực rỡ, nhưng giờ lại trở nên đặc biệt tối tăm, tựa như màn đêm sắp buông xuống vậy.
Trong lòng cô hốt hoảng. Tại lấy di động ra xem thời gian, 10 giờ 31 phút sáng, nhưng thời gian trên di động cũng chỉ ngừng ở 10 giờ 31 phút mà thôi.
Phong Quang đeo ba lô ra khỏi cửa hàng trên ngã tư đường lúc này không có bất kỳ ai cả, thậm chí là đèn giao thông cũng chỉ ngừng lại ở đèn xanh.
Đây là chuyện gì vậy? Thời gian tạm dừng?
Không... Nếu như thời gian tạm dừng, thì vì sao cô còn cử động được, vì sao mọi người lại đều biến mất?
Điều đầu tiên Phong Quang nghĩ tới chính là gọi điện cho cha mẹ cô. Không ai nhấc máy cả, xung quanh cô bắt đầu có tuyết rơi xuống.
Mi mắt Phong Quang giật giật, vào thời điểm quỷ dị này, cô tạm nhẫn nhịn không phỉ nhổ hiệu ứng đặc biệt trên người mình nữa. Bỗng nhiên, cô cảm thấy chân mình bị một bàn tay nắm lấy.
Cô cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy đó là một bàn tay thối rữa vươn từ dưới đất lên.
Cô sửng sốt, sau đó liền hét lên, vừa kêu vừa dùng một chân khác đá văng cái tay đang quấn lấy cổ chân mình, trong nháy mắt đã chạy xa vài bước.
Sau đó cô lại càng hoảng sợ, vì từ mặt đất ở khắp xung quanh, rất nhiều bàn tay thối rữa tại tiếp tục nhô lên. Những cánh tay đó chống trên mặt đất, từng thi thể thối rữa chậm rãi bỏ ra ngoài...
Tuyết rơi xung quanh cô Lại nhiều hơn nữa, vào giờ phút này... đúng là vui mắt thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận