Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 30 - Chương 60: Công lược kiếm tiên tàn tật

Quyển 30 - Chương 60: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 60: Công lược kiếm tiên tàn tật
Phong Quang nói:
"Buông ra!"
Tay Nam Kha đặt trên mu bàn tay cô hơi run một chút, thấy cô dần dần lạnh mặt, hắn cũng đành chậm rãi buông tay.
Phong Quang kéo ống tay áo hắn lên. Trên cánh tay hắn thình lình hiện ra một vết kiếm thoạt nhìn có vẻ đã lâu năm
Cô hơi mở to mắt, buông tay hắn ra, không dám tin mà lui về sau một bước. Giọng cô nghẹn ngào "Đúng là huynh..."
"Không phải ta."
Nam Kha tiến đến gần cô một bước,"Phong Quang, nàng hãy tin tưởng ta, không thể là ta được."
Lam Tảo đi tới đỡ thân mình lảo đảo sắp đổ của Phong Quang, nàng ta tức giận nhìn Nam Kha mà nói:
"Bây giờ ngươi còn gì để giải thích! Đồ đàn ông phụ bạc nhà ngươi, không chỉ lừa Tần cô nương mà còn lừa tỷ tỷ ta nữa!"
Tần Lạc Hoàng vui quá mà khóc,"Sư phụ... Ta đã biết nhất định là chàng, ta đã biết..."
"Câm miệng."
Nam Kha bỗng như thay đổi thành một người khác, giọng hắn trầm thấp hẳn. Bất luận là vẻ mỉm cười của ngày thường hay sắc mặt khẩn trương vừa nãy cũng đều không còn tồn tại, hắn hiện giờ mặt không biểu cảm, trong đôi mắt đen nhánh cũng đầy vẻ chết chóc, quanh thân dường như cũng toát ra khí thế hắc ám mà mắt thường không thể thấy được. Hắn giơ tay, cổ của Tần Lạc Hoàng liền như bị người ta bóp lấy, thân mình nàng ta bay lên không, đau đớn nhưng lại không thể nói thành lời, dường như sắp đứt hơi mà chết.
Phong Quang đứng một bên cười lạnh,"Thế nào, hiện tại ngay cả người tình cũ huynh cũng có thể tàn nhẫn hạ thủ được sao?"
Nam Kha hơi khựng lại, hắn buông tay, Tần Lạc Hoàng cũng rơi xuống đất. Hắn nhìn Phong Quang, khẽ cong môi, thật ra còn ấm áp hơn cả gió xuân nữa,"Phong Quang không thích ta giết người, vậy ta liền không giết."
"Huynh cứ giết. Ta không ngại."
Phong Quang cười, lại lau mắt, cố gắng không để nước mắt rơi,"Không nghĩ tới... Ta cũng sẽ có ngày trở thành kẻ thứ ba." "Tên ngốc ban ngày kia không nói rõ với Phong Quang được, hiện giờ ta đã tới, ta có thể nói rõ tất cả với Phong Quang."
Nam Kha bước từng bước tới gần Phong Quang, Lam Tảo bên cạnh Phong Quang bỗng nhiên bị một sức mạnh không biết tên đánh bay ra ba bước.
Cùng lúc đó, Nam Kha cũng đi tới bên cạnh Phong Quang, hắn vươn tay, lòng bàn tay khẽ lau khóe mắt ướt át của cô, thong thả mà kiên định nói:
"Trong tam giới này, yêu ma quỷ quái, người phàm hay thần tiên thú vị đều không ít, nhưng Phong Quang phải tin tưởng, bất luận là ta hay tên ngốc ban ngày kia, trong mấy ngàn năm này, người có thể khiến hai ta chân thành ái mộ cũng chỉ có một mình Phong Quang mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận