Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 44: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 44: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 44: Công lược phù thủy hắc ám
Hermann ôm lấy Phong Quang, lại nhìn về phía Ariel đang nổi trên mặt nước thấp thỏm bất an,"Ta không lấy mạng người nữa, nhưng ta sẽ hạ cấm chế trên người ngươi. Nếu ngươi nói ra lời không nên nói, ngươi sẽ mất đi tất cả vẩy cá, trôi nổi trên mặt nước mà chết."
Mất đi vẩy cá là chuyện thống khổ nhất đối với tộc Nhân Ngư.
Ariel nhìn khuôn mặt không biểu cảm của Hermann liền biết hắn nhất định không phải đang nói đùa. Cô thấp thỏm sợ hãi gật gật đầu,"Các ngươi yên tâm, ta biết nếu nói ra sẽ có hậu quả gì. Các ngươi là người yêu, tình yêu là điều tốt đẹp nhất trên thế giới, ta tuyệt đối sẽ không phá hỏng sự tốt đẹp này."
Nói xong, trên mặt Ariel hiện vẻ ao ước.
Ariel là tiểu công chúa vừa mới thành niên của tộc Nhân Ngư, cũng từng nghe qua rất nhiều chuyện tình yêu tốt đẹp, đối với hai chữ "tình yêu" này, cô tràn ngập ảo tưởng, thậm chí còn chờ mong vô hạn với chân mệnh thiên tử của mình.
Mà vào ngày Ariel thành niên đó, cô ấy được cho phép lên trên mặt nước, cô gặp được Richard đẹp trai, cũng không nhịn được mà cứu hắn, cho dù cha và các chị đều đã dạy cô rằng không thể tiếp xúc với loài người, nhưng cô vẫn làm như vậy.
Cô đưa Richard đến bờ biển, lại ở gần đó chờ đợi hồi lâu, cô chờ đợi Richard có thể tỉnh lại, phát hiện là mình cứu hắn, giống như trong những câu chuyện xưa, hẳn chỉ cần vừa mở mắt sẽ lập tức yêu cô.
Nhưng lại có người khác tiến đến.
Ariel chỉ có thể lén quay về trong nước. lỡ mất cơ hội gặp mặt với Richard lần đầu tiên. Cảm giác của Phong Quang đối với Ariel đại khái chính là cảm thấy cô gái này còn ngây thơ hết sức. Cô chưa đến mức chán ghét Ariel, vì rốt cuộc Ariel cũng chưa làm gì khiến người ta chán ghét cả. Ở trong nguyên tác, Ariel chẳng qua cũng chỉ là một cô bé hồn nhiên chân thật.
"Cô lên mặt nước là để tìm Richard sao?"
Phong Quang hỏi, cho dù cô đã chắc chắn, khẳng định đáp án này.
Ariel gật đầu,"Ta muốn tìm được Richard, ta muốn..."
Nói đến đây, trên mặt Ariel đã hiện lên màu đỏ ngượng ngùng.
Phong Quang đã có thể nhìn ra được Ariel thực sự thích Richard. Cô còn nói thêm- "Nếu cô đã tìm Richard, thì tại sao lại xuất hiện trong suối phun của nhà thờ?"
"Ta cũng không biết..."
Trên mặt Ariel cũng hiện vẻ mơ hồ,"Ta chỉ bơi hết một lượt các đường thủy nối nhau trong thành, cuối cùng khi tiến vào một con sông, không biết tại sao ta liền bơi đến chỗ này."
Hermann giải thích cho Phong Quang, "Suối Thiên Sứ quả thực thông với một con sông ngầm."
Đây cũng chính là lý do vì sao năm đó khi Phong Quang không cẩn thận khiến Darren rơi vào trong suối, Darren lại biến mất không thấy đâu.
Phong Quang nghe xong thì gật đầu, cô tiếp tục hỏi Ariel,"Vậy cô định tìm Richard như thế nào?"
"Ta cũng không biết..."
Ariel ủ rũ gục đầu xuống,"Trước đó ta chỉ mong có thể gặp được Richard thôi... Chuyện khác... Ta còn chưa kịp suy nghĩ."
Phong Quang nhìn dáng vẻ Ariel cũng có thể đoán được điều này. Cô bỗng nhiên nghĩ đến, Ariel trong nguyên tác đã tìm đến phù thủy hắc ám, tuy có được chân của loài người, nhưng lại phải mất đi giọng nói. Nhưng hiện tại chẳng phải có Hermann ở đây sao?
Chỉ cần giọng của Ariel vẫn còn, cô ấy sẽ có thể nói cho Richard biết mình mới là người cứu hắn, nói không chừng Richard sẽ có thể từ bỏ việc bám lấy Phong Quang, thuận tiện cũng thay đổi luôn kết cục không tốt đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận