Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 27 - Chương 8: Công lược đại thần e-sport

Quyển 27 - Chương 8: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 8: Công lược đại thần e-sport
Hai mắt Tống Diệp sáng lên,"Cô nhỏ!"
Lúc này Phong Quang xuất hiện không khác gì chúa cứu thế trong mắt cậu ta cả, Phong Quang chỉ thiếu mỗi hiệu ứng đặc biệt hào quang lấp lánh nữa thôi!
Trước khi vào thế giới này, Hệ thống chủ đã dựa theo lệ thường mà hỗ trợ bàn tay vàng cho cô, phân lệ hỗ trợ đợt này của cô rất đơn giản, đó chính là Tae Kwon Do đai đen cửu đẳng... Đối với bàn tay vàng kiểu này, cô cảm thấy không có gì đặc biệt, nhưng ở trong mắt các nhân sĩ luyện Tae Kwon Do chuyên nghiệp, đạt được đẳng cấp này ở tuổi cô phải nói là hết sức nghịch thiên.
"Cô... Cô là ai?"
Một nam sinh mặt mũi bầm dập nằm trên đất hỏi.
Phong Quang khoanh tay trước ngực, nhướng mi, phong lưu không kiềm chế được mà nói:
"Tôi là ai? Bổn tiểu thư hôm nay liền nói cho các người biết, về sau bá vương của Trung học Phổ thông Thụ Hỏa chính là bà cô đây!"
"Thầy Nhan, chính chỗ này có người đánh nhau!"
Phong Quang vừa dứt lời, trong rừng cây liền vang lên giọng nói của một nữ sinh.
Phong Quang quay đầu nhìn lại, thấy nữ sinh đang nói chuyện kia có dáng vẻ thanh tú ngọt ngào, bên cạnh cô ta là một người đàn ông mặc âu phục đen.
Người đàn ông này có dáng người cao ráo, sống lưng thẳng, mặc âu phục lại càng cực kỳ đẹp trai, cúc áo sơ mi cài đến cúc cuối, không hề có cảm giác ngột ngạt mà ngược lại càng tôn lên chiếc cổ thon dài, khuôn mặt hắn lại càng không cần phải nói, dưới mắt kính là con ngươi luôn mang ý cười, rất dễ dàng khiến người ta có thiện cảm, mà dáng vẻ không chút cẩu thả kia lại có thể khiến người ta cảm thấy hắn là một người cực kỳ nghiêm túc chính trực.
Dưới ánh mắt ôn hòa của hắn, Phong Quang không khỏi chậm rãi buông tay mình, yên lặng đứng thẳng tắp. Đại khái chính là có một loại trực giác đang nhắc nhở cô, ngàn vạn không nên đắc tội người đàn ông này.
Nhìn thấy người đàn ông này, ngay cả Tống Diệp cũng quy củ đứng nghiêm. Không những thế cậu ta còn cung kính hô một tiếng:
"hào †hầy Nhan" "Sau khi mời bạn học Tống Diệp tới văn phòng tôi uống trà vào tháng trước, dường như tôi vẫn chưa tâm sự với Tống Diệp trong một tháng này thì phải."
Người được xưng là thầy Nhan đã mở miệng, dù hắn cười mà nói lời này, vẫn khiến người ta có áp lực cực lớn.
Tháng trước Tống Diệp bị hắn mời uống trà là vì cậu ta đã trốn tiết tự học buổi tối, hơn nữa còn vì trốn tiết mà tắt công tắc nguồn điện của cả khu dạy học. Dám làm việc này, ngoại trừ Tống Diệp thì đúng là chẳng có ai.
Trong lòng Tống Diệp rét lạnh, khi cậu ta thấy ánh mắt người đàn ông nhìn sang Phong Quang, thì liền vội vàng nói:
"Thầy Nhan, những người này đều là do em đánh! Không liên quan gì đến cô nhỏ của em!"
Không phải... người ta còn chưa nói gì sao, cậu nhất định phải giải thích một câu như vậy, không phải lạy ông tôi ở bụi này hả?
Cũng giống như Tống Diệp, trong lòng Phong Quang cũng có một cảm giác sợ hãi tự nhiên đối với người đàn ông này, bọn họ quả thực không hổ là thân thích, ngay cả trực giác mạnh như vậy cũng giống nhau.
Người đàn ông cong môi,"Tôi chưa từng gặp vị bạn học này, em là học sinh mới năm nay sao?"
"Dạ."
Phong Quang thấp giọng đáp lời.
"Em tên là gì?"
"Hạ Phong Quang"
Là thiên kim nhà họ Hạ, người đàn ông gật gật đầu, lại cười hỏi:
" Mục tiêu kế tiếp của bạn học Hạ là muốn trở thành bá vương trường học của Trung học Phổ thông Thụ Hỏa chúng ta sao?"
"..." Phong Quang lảng đi, không muốn trả lời vấn đề này.
Hắn lại nhìn đám nam sinh tan tác nằm trên mặt đất. lộ ra ý cười cực nhạt, tiếp đó lại rũ mắt nhìn Phong Quang, hắn mỉm cười,"Trung học Phổ thông Thụ Hỏa hoan nghênh bạn học mới. Chào em, tôi là chủ nhiệm phòng Giám thị Trung học Phổ thông Thụ Hỏa, Nhan Sách."
"Nhan, Nhan, Nhan Sách!?"
Cô hoài nghi không biết có phải mình đã nghe lầm hay không.
Hắn lại cười,"Tôi là Nhan Sách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận