Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 20 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Kỳ Vị)

Quyển 20 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Kỳ Vị)Quyển 20 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Kỳ Vị)
Ngoài dự đoán của mọi người, Tiếu Tiếu lại không hề nhanh chóng tiếp nhận Kỳ Vị. Cô bé đã bị Hạ Triều tẩy não, chỉ biết là hai chữ "ba ba" không phải là thứ tốt đẹp gì, rằng mẹ cô bé chính vì ba ba nên mới sống rất không vui như thế, bởi vì ba ba cô bé là một người xấu.
Hạ Triều tẩy não rất thành công, mà tính tình cô nhóc cũng không phải cứng cỏi bình thường, chuyện mà cô bé đã nhận định, đều luôn luôn rất khó thay đổi, tính tình này thật sự cực kỳ giống Phong Quang.
Phong Quang cảm thấy đau đầu, Kỳ Vị lại tỏ ra thật sự không sao cả, hắn thậm chí còn tới nhà họ Hạ ngay trong lúc Phong Quang không kịp chuẩn bị gì. Hạ Triều và Vương Từ còn đang suy nghĩ không biết tại sao người nhà họ Kỳ mà họ vốn chưa từng giao thiệp lại tới đây, kết quả là vừa mới ngồi xuống sô pha ở phòng khách, trước tiên Kỳ Vị thân thiện cất tiếng chào, sau đó liền trực tiếp nói:
"Tôi tới để cầu hôn."
Hạ Triều và Vương Từ đồng thời ngây ngẩn cả người, Phong Quang thì không chỉ ngây ngẩn cả người, mà còn cuống lên.
Kỳ Vị vẫn mỉm cười,"Bất kể ông Hạ và bà Hạ muốn có sính lễ gì, tôi cũng đều cố gắng hết sức để đáp ứng."
"Đợi đã..." Hạ Triều phục hồi tỉnh thần lại,"Anh Kỳ, anh có biết Phong Quang nhà chúng tôi, con bé... còn có con gái nữa không?
Từ sau khi Phong Quang nói với Nam Cung Quyết rằng Tiếu Tiếu là con gái mình ở hôn lễ của Lục Hành, tin tức cô chưa kết hôn đã có con liền rất nhanh chóng truyền ra, đương nhiên, cũng có vài người vì nhắm vào tài sản của nhà họ Hạ mà vẫn tỏ ra có hứng thú với Phong Quang, nhưng Hạ Triều không hiểu nổi, một gia tộc tiền nhiều thế lớn như nhà họ Kỳ, với tình hình hiện tại của bọn họ, căn bản không cần phải dựa vào thế lực của nhà họ Hạ.
Kỳ Vị cười,"Đương nhiên tôi biết Phong Quang có con gái, bởi vì đó cũng là con gái của tôi." Nghĩ một chút, hắn lại bổ sung thêm một câu,"Ừm, là con ruột."
Hạ Triều và Vương Từ đều im lặng.
Phong Quang giơ tay đỡ trán, thở dài thật sâu, Tiếu Tiếu còn đang ngủ trên tầng, mấy ngày nay cô vẫn luôn dặn dò Tiếu Tiếu, rằng đừng nói với ông bà ngoại rằng ba ba cô bé đã xuất hiện. Tiếu Tiếu thực hiện rất tốt, nhưng không ngờ hôm nay Kỳ Vị lại tự mình tới cửa nói ra chuyện mà cô vẫn luồn muốn diấn aiếm. Vương Từ đứng phắt lên, sắc mặt bà cứng đờ,"Anh Kỳ, ở đây không chào đón anh, mời anh rời đi."
"Không sai." Hạ Triều cũng nói bằng giọng lạnh lẽo,"Phong Quang có thể gả cho bất cứ ai, chỉ duy nhất không thể gả cho anh."
Ông nghĩ tới đề tài mà các gia tộc lớn liên tục thảo luận trong mấy ngày nay, rằng người nhà họ Kỳ bỗng nhiên đều chết sạch trong một đêm, chỉ còn lại một người con trai trưởng mà trước kia chưa ai từng nghe nói tới, hiện giờ chẳng phải mọi chuyện đầu rất rõ ràng sao?
Hạ Triều không rõ tại sao người đàn ông đã chết năm đó theo lời Lục Hành lại đột nhiên sống lại, ông chỉ có thể càng thêm chắc chắn về một việc, đó chính là Kỳ Vị này quá mức nguy hiểm, điều Phong Quang cần, chính là giữ vững khoảng cách nên có với hắn.
Phong Quang không nhịn được cũng đứng lên nói:
"Kỳ Vị anh ấy... anh ấy chỉ hơi khác người thường một chút thôi, nhưng anh ấy đã dần tốt lên rồi..."
"Phong Quang." Kỳ Vị cầm tay Phong Quang, hắn cũng đứng lên, hơi mỉm cười với cô, ý bảo cô hãy yên tâm, lại nhìn sang phía hai vợ chồng nhà họ Hạ, hắn ôn hòa nói:
"Nghe nói... quan hệ giữa ông Hạ và bà Hạ không tốt lắm."
Hạ Triều còn chưa nói gì, Vương Từ đã cười lạnh một tiếng,"Thì làm sao?"
"Ông Hạ chỉ biết là bà Hạ không thích mình, nhưng dường như không biết rằng vì sao lại thế."
Hạ Triều không nói gì, khi ông và Vương Từ vừa mới kết hôn, Vương Từ cũng không hề lạnh nhạt với ông, nhưng vào năm Phong Quang được sinh ra đó, quan hệ giữa bọn họ dường như không rõ tại sao lại trở nên xấu đi, trong hai vợ chồng lại không ai nhận thua trước cả, nên mọi chuyện vẫn cứ tiếp diễn như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận