Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 9: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 9: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 9: Công lược trạch nam game thủ
Sau khi Phong Quang về đến nhà, dĩ nhiên phải đến thư phòng nghe Hạ Triều mắng một trận, nhưng lá gan của cô rất lớn, không chỉ không cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại còn ngoáy ngoáy lỗ tai, không chút để ý hỏi:
"Ba, nếu ba đã mắng xong, vậy con liền trở về đi ngủ."
"Con đứng lại đó cho ba."
Hạ Triều đã bình tĩnh lại từ dáng vẻ tức giận bừng bừng lúc nãy. Ông biết, đối với con gái mình, ông không thể hạ thủ tàn nhẫn được, cái gọi là "mắng mỏ" Phong Quang, chẳng qua cũng chỉ để trong lòng ông đỡ giận một chút mà thôi, hiện tại "mắng đủ rồi", đương nhiên ông cũng có thể bình thản hòa nhã,"Ba không nghĩ tới, con vì không muốn đi xem mặt mà ngay cả biện pháp trèo ra ngoài từ WC nam cũng dùng tới."
Phong Quang mặt không đỏ, tim không đập nhanh, tỏ vẻ đương nhiên nói:
"Đây là điều chính ba đã dạy con đó, vì mục đích có thể không từ thủ đoạn."
Hạ Triều là người làm ăn, mà đã là người làm ăn, thì trong quá trình làm ăn đó cũng phải dùng không ít thủ đoạn bẫy người. Không sai, ông đã dạy Phong Quang một câu như vậy, nhưng không phải dạy cô dùng trong trường hợp này!
"Phong Quang, ba đã thông báo với con rồi. Không đi xem mặt, tất cả tiền tiêu vặt của con trong thời gian tới sẽ hoàn toàn không còn."
"Con không đi xem mặt sao?"
Phong Quang ngây thơ chớp mắt,"Chẳng phải con đã dựa theo lời ba nói mà đi đến quán cà phê đó sao? Con đúng là đã đi xem mặt còn gì, chỉ là không nhìn thấy người xem mặt mà thôi."
Hạ Triều bị lời ngụy biện bừa bãi của cô chọc tức đến dựng thẳng lông mày, ông không hiểu nổi mà hỏi:
"Yến Quy cũng là đại thiếu gia nhà họ Yến, tuy rằng nhà cậu ta cũng liên quan tới hắc đạo, nhưng điều kiện của bản thân cậu ta cũng thật sự rất tốt, con có gì không hài lòng?"
"Con chẳng hài lòng gì cả... Đợi đã."
Phong Quang kinh ngạc, ngẩng đầu hỏi:
"Người xem mặt với con không phải Lư Chỉ Viễn sao?"
"Lư Chi Viễn gì?" Hạ Triều nhíu mày,"Con đang nói đến đại thiếu gia không học vấn không nghề nghiệp của nhà họ Lư kia ấy hả? Ba và nhà họ Lư không quá thân thiết, sao lại có thể để con và Lư Chỉ Viễn xem mặt?"
Phong Quang ngây ngốc.
Không đúng rồi... sao người xem mặt với cô lại từ Lư Chi Viễn biến thành Yến Quy đây? Yến Quy... Chẳng phải chính là thầy bói cô gặp ở WC kia à?
Hạ Triều thấy vẻ mặt Phong Quang khác lạ, ông cũng rất nghỉ hoặc,"Chẳng lẽ ba chưa nói với con, người sẽ cùng con xem mặt chính là Yến Quy sao?"
"Ba nói bao giờ chứ!?"
Phong Quang tiến lên một bước, tức giận đập bàn,"Ba chỉ nói con phải đi xem mặt, căn bản là chưa từng nói với con đối tượng xem mặt là Yến Quy có được không!"
Hạ Triều nghĩ một chút, hình như đúng là như thế thật, khí thế của ông liền không khỏi giảm xuống. Nhưng rất nhanh, ông nghĩ tới điều gì, khí thế trở về, ông lại đập bàn một cái, hỏi:
"Sao con lại nghĩ người xem mặt với con là tiểu tử Lư gia kia? Nói, con quen biết nó khi nào?"
Con gái bảo bối quen biết người khác phái, nhưng người làm cha như ông thế mà lại không biết gì!
Lúc này lại đổi thành Phong Quang chột dạ, ánh mắt cô lảng tránh, lại lui về sau một bước, khụ khụ mấy tiếng, đánh trống lảng:
"E hèm, con hơi mệt, con về phòng nghỉ ngơi trước đây."
Dứt lời, cô nhanh như chớp chạy ra khỏi thư phòng, chỉ chốc lát sau liền không thấy bóng dáng, chỉ còn một minh Hạ Triều ở đó gọi điện thoại cho cấp dưới của mình,"Đi điều tra cho tôi, con gái tôi đã quen biết với Lư Chi Viễn của Lư gia như thế nào!"
Trực giác của Hạ Triều nói với ông, quan hệ của Phong Quang và Lư Chi Viễn không bình thường, rất không bình thường! Không thể không nói, đây chính là một hiểu lầm cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận