Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 17: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 17: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 17: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Đêm nay, Phong Quang đợi đến lúc Nhàn Mạch đã ngủ, cô lại bay từ cửa sổ ra ngoài, nếu như Nhàn Mạch mà chưa ngủ, cô cũng không có cơ hội để bay ra, bởi vì trước khi ngủ, cậu sẽ luôn muốn nói chuyện với Phong Quang, để chắc chắn cô vẫn ở bên cạnh mình, cuối cùng dần dần đợi đến khi bản thân không chịu nổi nữa mà ngủ mất, thì cuộc nói chuyện phiếm vô nghĩa này mới kết thúc được .
Theo thường lệ xua đuổi xong đám côn trùng kêu đêm, cô đang định bay trở về nghỉ ngơi một chút, trên bầu trời lại có một điểm khác biệt khiến cô chú ý, đó là một cái đèn Khổng Minh.
Kỳ thật trong hoàng cung cũng không có quy định cấm thả đèn, mỗi năm vào Tết Hoa đăng, không ít cung nữ cũng sẽ thả đèn, nhưng hôm nay lại không phải là Tết Hoa đăng, mà này chiếc đèn Khổng Minh này cũng không giống như đèn Khổng Minh bình thường khác, bên trong nó là ngọn đèn dầu màu lam, mà dọc theo đường chiếc đèn Khổng Minh này bay qua, số cấm vệ quân và thái giám, cung nữ đi tuần cũng không hề ít, nhưng lại không có một ai ngẩng đầu nhìn thấy chiếc đèn này.
Có phải điều này cho thấy... Người bình thường sẽ không thể nhìn thấy chiếc đèn đó hay không?
Ỷ vào việc mình là hồn ma, Phong Quang bay lên theo chiếc đèn Khổng Minh này, sự tò mò khiến cho cô muốn tìm hiểu đến cùng.
Cũng không biết là bay bao lâu, xuyên qua bao nhiêu cung điện, độ cao của đèn Khổng Minh dần dần giảm xuống Phong Quang nhìn của cung điện lộng lẫy vàng son phía trước mặt, thấy trên bảng hiệu kia viết ba chữ "Phượng Nghi Cung", liền sửng sốt trong chốc lát.
Chiếc đèn kia không hề ngừng lại, trực tiếp bay vào trong cung điện này. Phong Quang cũng đi theo sau. Dưới tàng cây hoa lê, có một người nữ tử mặc áo sam màu trắng, nàng hơi hơi giơ tay, chiếc đèn kia dừng tại trên bàn tay trắng nõn của nàng, khuôn mặt tuyệt mỹ không hề có cảm xúc vui giận, con ngươi thanh lãnh của nàng cũng không hề có sắc thái nào khác, chẳng qua chỉ lằng lặng nhìn chiếc đèn trong chốc lát, nàng giang hai tay, chiếc đèn Khổng Minh liền bị ngọn lửa màu lam bên trong chiếc đèn dầu cùng màu lóng lánh kia thiêu đốt hầu như không còn, cuối cùng, ngọn lửa màu lam cũng đã biến mất, không lưu tại bất cứ chút tro bụi nào.
"Tiểu nha đầu, ngươi là du hồn từ đâu tới?"
Nữ tử nghiêng mắt, có chút nét cười. Phong Quang ngây người trong chốc lát, nhìn quanh khắp nơi, cũng không có ai khác ở đây cả, sau đó cô mới ý thức được nữ nhân này đang nói chuyện với minh, cô bay tới trước mặt nàng ấy,"Ngươi nhìn thấy ta sao?"
"Ta cũng đâu phải người mù, vì sao lại không nhìn thấy ngươi?"
Nữ tử cười, còn đẹp hơn cả hoa lê nở đầy trên cây kia nữa.
Phong Quang nhìn chằm chằm nàng ta trong chốc lát, vươn tay, một mảnh cánh hoa màu trắng xuyên qua lòng bàn tay cô, cô nói:
"Hiện tại không phải là mùa hoa lê."
"Chỉ cần ta muốn nhìn, hoa mai cũng có thể nở rộ, như này vẫn không tính là gì."
Không hiểu tại sao cô liền tin nàng ấy có bản lĩnh này, trong lòng lại càng thêm khó hiểu,"Ngươi là... hoàng hậu nương nương?"
"Đúng là bổn cung"
Ý cười trên mặt nàng không hề phai nhạt, cảm giác quạnh quế cô tịch mới vừa rồi kia, đều thay bằng vẻ ưu nhã thong dong.
Đây chính là Dung Thính Tuyết, tiểu thư phủ Thừa tướng, hoàng hậu đương triều.
Nàng ấy xinh đẹp như vậy, dĩ nhiên phải là hoàng hậu nương nương, Phong Quang nghĩ như thế, lại hỏi:
"Đã trễ thế này, ngươi còn đứng bên ngoài làm gì?"
"Đã trễ thế này, ngươi lại ở bên ngoài làm gì?"
"Ta là quỷ đó, buổi tối đương nhiên là phải bay tới bay lui bên ngoài rồi."
"Ta không ngủ được, nên liền ra ngoài đi quanh một chút."
Dung Thính Tuyết lại nói:
"Xem bộ dạng của ngươi, ngươi có vẻ không giống quỷ."
"Ta không có thân thể, không phải quỷ thì là cái gì?"
"Có rất nhiều phương pháp để linh hồn một người thoát ra khỏi thân thể, không đơn thuần chỉ là chết mới có thể biến thành linh hồn."
"Ý của ngươi là... Ta còn có thể cứu chữa sao?"
Cô không dám tin tưởng, ngay cả Hệ thống chủ cũng không có cách nào, thế mà Hoàng hậu nương nương này lại có cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận