Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 55: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 55: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 55: Công lược trạch nam game thủ
Vì chung thân đại sự của đại thiếu gia nhà họ Yến, thật sự có người đã tốn không ít tâm tư.
Phong Quang lại không biết những quanh co khúc khuỷu ở bên ngoài, cô chỉ biết mình bị ăn đậu hũ "Yến Quy, anh buông tôi ra!"
"Em phải đồng ý với tôi, về sau sẽ không cố ý trốn tránh không gặp tôi, tôi liền buông em ra."
Ôi dà, người mà mới lúc trước còn không nói nhanh được, hiện tại đã biết uy hiếp người ta rồi cơ đấy.
Phong Quang nghiến răng nghiến lợi "Anh đang uy hiếp tôi?"
"Tôi đang tranh thủ cơ hội cho mình một cách hợp lý."
Yến Quy duỗi tay gợi lên một lọn tóc dài trước ngực cô, hắn nhẹ giọng, chậm rãi nói:
"Tôi không phải Lư Chi Viễn, tôi sẽ tự mình nắm lấy cơ hội, sau đó tận dụng điều này để đạt được càng nhiều cơ hội hơn. Phong Quang giống như cơn gió vậy, chỉ cần tôi thoáng cách xa một chút, nói không chừng em sẽ liền biến mất không thấy đâu."
Hắn rất sợ Phong Quang sẽ rời đi, mà Hạ gia cũng thật sự có năng lực để Phong Quang âm thầm biến mất khỏi tầm mắt của hắn. Hắn muốn một lời hứa hẹn, hứa hẹn rằng cô sẽ không vì tránh né hắn mà cố ý rời đi.
Có một người đàn ông đặt mình ở vị trí quan trọng như thế, Phong Quang không biết nên vui vẻ hay là cảm thấy bi thương cho chính mình. Cô nhìn sâu vào trong mắt hắn, nơi đó đen nhánh như mực, ai cũng không thể tác động đến, quyết định của hắn cũng sẽ không vì bất cứ ai mà thay đổi.
Phong Quang không cần tự hỏi, cũng có thể nhận thấy rõ tình cảnh hiện tại của mình. Nếu cô cứ như vậy mà trực tiếp cự tuyệt...
"Phong Quang đương nhiên cũng có thể cự tuyệt."
Yến Quy dường như biết được cô suy nghĩ điều gì, hắn đã nhẹ giọng nói:
"Phong Quang cự tuyệt tôi, vậy hiện tại tôi liền mang Phong Quang về nhà, chờ đến khi Phong Quang và tôi có con, em rốt cuộc sẽ không rời đi được nữa."
Này! Đừng đột nhiên chuyển đề tài nhanh như vậy chứ!
Da đầu Phong Quang tê dại, có lẽ nếu hắn dùng biểu cảm hung thần ác sát mà nói ra câu đó, cô còn có thể cứng cỏi nói một câu anh có bản lĩnh thì cứ thử xem, nhưng hắn nói ra bằng ngữ khí bình đạm như nước đó, cô chỉ bỗng dưng cảm thấy khủng hoảng và sợ hãi mà thôi.
Thật giống như có một giọng nói mơ hồ đang nhắc nhở cô, không phải hoài nghi chút nào, hắn thật sự sẽ làm như vậy.
"Được... Tôi đồng ý với anh."
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cô tuy rằng không phải tuấn kiệt, nhưng cũng là một người biết cảm thấy sợ hãi.
Yến Quy chỉ biết, hắn có thể không từ thủ đoạn để đạt tới mục đích của mình, hắn chỉ cần Phong Quang nguyện ý ở bên hắn là đủ, còn về việc đáy lòng Phong Quang vui vẻ hay tức giận, đó cũng phải đợi sau khi hắn bảo đảm rằng Phong Quang đã ở bên cạnh hắn, hắn mới có thể suy xét đến vấn đề này.
Yến Quy nhẹ nhàng cười một tiếng, trong lòng khế động, cúi đầu hôn lên ấn đường cô,"Phong Quang... em không thể gạt tôi. Nếu em gạt tôi, tôi sẽ chết."
Đây tính là gì?
Hắn đang dùng sinh mệnh của hắn để uy hiếp cô sao?
Phong Quang mím môi không nói chuyện nữa.
Chờ đến cô khi trở lại Hạ gia cũng đã đến lúc chạng vạng. Không liếc mắt nhìn Yến Quy lấy một cái, cô trực tiếp xuống xe, không quay đầu lại đi vào cổng Hạ gia.
Nhưng Yến Quy đã dùng hành động thực tế để chứng minh, lời hắn nói muốn tranh thủ cơ hội cho chính mình cũng không phải giả.
Ngày hôm sau, khi Phong Quang tỉnh lại đã là 10 giờ, cô vừa mới đi xuống nhà liền nhìn thấy người đàn ông ngồi trên sofa, điều càng khiến cô bất ngờ chính là, phòng khách đã bị hoa baby màu đỏ phủ kín.
Hôm nay Yến Quy mặc áo sơ mi trắng khác hẳn với kiểu đồ đen toàn thân trước kia, khiến thân hình hắn có vẻ càng thêm cao ráo, lại có chút gầy, nhưng không yếu ớt. Hắn mặc đồ trắng rất hợp, chúng sẽ làm khí chất của hắn càng thêm sạch sẽ.
Thấy Phong Quang đi từ trên lầu xuống, hắn mang ý cười bước về phía cô, nhét một bó hoa baby vào tay cô,"Phong Quang, Hạ tiên sinh đã đồng ý cho chúng ta kết hôn rồi."
Phong Quang thiếu chút nữa loạng choạng ngã trên đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận