Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 17 - Chương 39: Công lược thái giám

Quyển 17 - Chương 39: Công lược thái giámQuyển 17 - Chương 39: Công lược thái giám
Tống Vô Hà: "..."
Phong Quang tưởng hắn không tin nên lại bước mấy bước nhỏ tới gần, ngồi xuống bên cạnh hắn, vô cùng ngượng ngùng phổ cập khoa học cho hắn:
"Ngươi biết hormone đàn ông không? Thực ra... nếu muốn làm chuyện đó, cần phải có... ùm, hormone đàn ông do hai quả trứng ở hai bên quả dưa chuột bài tiết... Ta nói thế ngươi có hiểu không?"
Hắn mỉm cười:
"Nàng đang nói tới túi thận và dương phong à?"
Phong Quang im lặng trong giây lát, cô đoán, hai cái mà hắn vừa nói chính là "tỉnh hoàn" và "dương vật" trong khái niệm của người hiện đại, nhưng may mà khả năng tiếp nhận của cô vẫn còn khá tốt, vì vậy cô gật đầu, đỏ mặt nói:
"Thực ra hormone nam tính được bài tiết từ tuyến thận... có liên quan tới thận, chẳng qua tác dụng mà nó phát huy ở trên mỗi người là khác nhau. Thế nên, cho dù không có... không có túi thận... thì cũng không có nghĩa là không thể phát ra hormone nam tính, cũng không có nghĩa là hoàn toàn mất đi năng lực kia... Khụ, tóm lại, ý của ta là, ta cảm thấy ngươi vẫn có hy vọng"
Bắt đầu từ trước đó không cẩn thận nhìn thấy hết cơ thể hắn, thực ra trong lòng cô đã đoán rằng có lẽ hắn không phải kiểu người sáu, bảy tuổi đã vào cung làm thái giám mà hắn là năm mười lăm, mười sáu tuổi mới tới... Bởi vì... bởi vì bộ phận sinh dục của hắn đã trưởng thành, cho nên dù có cắt... khụ, hai quả trứng kia thì cũng chẳng có biến hóa gì lớn cả...
Hơn nữa, hắn cũng không bị nữ tính hóa và có giọng nói eo éo giống như những tên thái giám khác. Hắn có dáng vẻ của một người đàn ông, nhìn cơ thể bên ngoài thì tưởng là gầy ốm nhưng tuyệt đối không yếu ớt chút nào.
Phong Quang cũng không biết những kiến thức khoa học này của mình ở đâu ra! Cũng có trời mới biết là cô lấy đâu ra dũng khí để nói mấy lời này!
Mặt mày Tống Vô Hà vẫn mang ý cười như cũ:
"Thái tử phi học rộng hiểu sâu, hôm nay tại hạ đã được học hỏi rồi."
Cô dùng rất nhiều từ ngữ hiện đại nên không biết hắn có thật sự hiểu những gì cô nói hay không, nhưng cho dù không hiểu thì hắn cũng sẽ không để cô biết được. Hắn chỉ cảm thấy, nhìn dáng vẻ căng thẳng nói mấy lời đĩnh đạc vừa rồi của cô vô cùng thú vị.
Sự thật là, khi nói đến vấn đề cấu tạo của cơ thể, Phong Quang lại là một cô nương hay ngượng ngùng. Vì thế, cô che lại gương mặt đang đỏ dần lên của mình, ấp a ấp úng nói:
"Ta không lừa ngươi đâu. Ta cảm thấy... ta cảm thấy ngươi là một người đàn ông bình thường. Ừm... chính là như vậy."
"Thái tử phi."
"Sao... sao hả?"
"Nàng muốn hòa ly, có lẽ... ta có thể nghiêm túc suy xét xem có nên giúp nàng một cách nghiêm túc hay không."
"Khoan đã."
Cô buông tay đang ôm mặt ra, tức giận:
"Chẳng lẽ vừa rồi ngươi căn bản không thực sự muốn giúp ta khi ngươi nói nếu ta hôn ngươi thì ngươi sẽ nói cho ta cách để hòa ly hay sao?"
Hắn vô cùng tán thưởng:
"Thì ra Thái tử phi không chỉ có kiến thức sâu rộng mà còn thông minh như thế."
Cô lên án:
"Tống Vô Hà! Ngươi lừa ta!"
"Chẳng phải ta đang nghĩ tới việc giúp đỡ nghiêm túc hay sao? Sao lại gọi là lừa được?"
"Ngươi!"
Cô hít sâu mấy hơi, nhịn!"Vậy ngươi nói cho ta nên làm thế nào để hòa ly đi"
Tống Vô Hà cười khẽ:
"Có ba cách"
"Ba cách như thế nào?"
Cô nhìn hẳn bằng ánh mắt sùng bái, bởi vì trong thời gian ngắn ngủi như thế mà hắn lại có thể nghĩ ra được tận ba cách.
Tống Vô Hà cực kỳ thích chí trước sự sùng bái của cô, vì thế, dưới ánh mắt chờ đợi của cô, hắn nói:
"Biện pháp thứ nhất, là phủ Thừa tướng phạm tội phản quốc, đến lúc đó Thái tử phi kiểu gì cũng bị phế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận