Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 28 - Chương 63: Ngoại truyện 3 (Vô Nhai)

Quyển 28 - Chương 63: Ngoại truyện 3 (Vô Nhai)Quyển 28 - Chương 63: Ngoại truyện 3 (Vô Nhai)
Người của phòng thí nghiệm mở một hội nghị khẩn cấp, cuối cùng bỏ phiếu quyết định, vì sự an toàn của tiến sĩ, bọn họ lựa chọn đóng cửa hệ thống. Sau khi hệ thống đóng cửa sẽ khôi phục về mặc định, tất cả chương trình máy tính... bất kể là tốt hay xấu, đều sẽ không còn tồn tại.
Dù Hạ Phong Quang có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ là NPC của một thế giới giả lập mà thôi.
Đây là chân tướng tất cả mọi chuyện, vì sao Vô Nhai Quân có thể trong nháy mắt chữa khỏi vết thương cho Phong Quang, vì sao hắn có thể khiến tuyết rơi giữa trời nắng, đá nở hoa, cành khô kết được quả... Những việc này đối với hắn là một chuyện rất đơn giản, bởi hắn là người sáng tạo ra thế giới này.
Quả thực, dựa theo giả thiết của chương trình, nữ tử có tên Tiểu Tú kia và Vô Nhai trong Sáng Thế từng có một đoạn nhân duyên, chỉ là nếu thật sự phát triển theo hướng đi đã sắp sẵn, Vô Nhai cuối cùng vẫn sẽ thích nữ tử tên là Phi Tử Diên kia.
Nhưng thật không khéo, vì thanh trừ bug,"Vô Nhai" trong Sáng Thế đã thành Vô Nhai Quân thực sự. Đối với Tiểu Tú vốn chỉ là một đống số liệu, hắn sẽ không có chút lòng thương hại nào, cho dù quản lý viên thiết kế NPC lúc trước đã khiến cho đám số liệu này trở nên hết sức sống động, để bọn họ có được tình cảm phong phú giống như người thật.
Nhưng rốt cuộc bọn họ cũng không phải là người.
Vô Nhai Quân đối với người thật còn không có thiện cảm gì, huống chỉ là người do một đống số liệu tạo nên.
Chỉ tiếc Tiểu Tú vẫn luôn hết lòng chờ đợi, nàng ta cho rằng Vô Nhai là người bạc tình bạc nghĩa, lại không biết Vô Nhai mà mình thích sớm đã không phải Vô Nhai kia.
Không... Có lẽ lúc nàng ta hồn phi phách tán, nàng ta đã biết rồi.
Bất luận là dựa theo giả thiết ban đầu của chương trình máy tính, hay hiện tại bởi người yêu còn mà hồn phi phách tán vì tuyệt vọng. Tiểu Tú từ đầu đến cuối đều là một cô gái đáng thương.
Còn vì sao Sáng Thế lại có một NPC tên "Vô Nhai", chuyện này thì phải hỏi quản lý viên từ số 30 đến số 173 lúc trước đã thiết kế nhân vật. Kỳ thật lập trình viên đều thích tạo ra những thứ tương đồng với bản thân trong phần mềm, ví dụ như một quản lý viên có biệt hiệu là Tùng Trúc, thì ở Vô Vọng Thiên cũng có một trưởng lão tên Tùng Trúc. Nhưng vì sao lại tạo cho Vâ Nhai Ouân môêt† nhân vâ? tiên khí nghiêm nghị như thế2 Đương nhiên là bởi Vô Nhai Quân trong cảm nhận của những người này đã có địa vị cao đến không thể với tới.
Hiện giờ bọn họ lại đồng tâm hiệp lực cứu nhân vật cao không thể với tới đó, suy nghĩ một chút, đây là chuyện khiến người ta kích động cỡ nào! Cho dù tâm huyết mấy năm của bọn họ đều uổng phí cũng là đáng giá.
Mọi người còn đang hưng phấn không thôi, lại chỉ nghe được giọng nói trầm thấp của người đàn ông kia truyền đến,"Hệ thống còn bao nhiêu giây sẽ khôi phục mặc định?"
Một trợ thủ nhìn thời gian, nói:
"Mức khôi phục mặc định hiện giờ đã tới 85%, còn ba mươi giây nữa, hệ thống sẽ khôi phục hoàn toàn."
Ánh mắt Vô Nhai tối sầm, hắn an tĩnh đứng dậy, đi tới khu vực điều khiển hệ thống, trên màn hình điện tử nơi đó, thanh tiến độ màu đỏ đã tới 90%.
Một khi hệ thống bắt đầu khôi phục mặc định, sẽ không thể nào ngưng hẳn.
Hắn không nói gì, chỉ bỗng nhiên cầm tượng đá cẩm thạch trang trí bên cạnh, đập thật mạnh vào máy chủ trong phòng.
"Tiến sĩ!"
Có người vội vàng giật mình chạy tới.
Vô Nhai cũng không để ý tới. Khi đèn cảnh báo giữa phòng thí nghiệm bắt đầu lập lòe ánh sáng đỏ, hắn đã tay không với vào trong máy chủ đang tóe lửa kia, rút ra một con chip màu lam từ trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận