Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 30 - Chương 1: Thế giới thứ ba mươi: Công lược kiếm tiên tàn tật

Quyển 30 - Chương 1: Thế giới thứ ba mươi: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 1: Thế giới thứ ba mươi: Công lược kiếm tiên tàn tật
Khi Phong Quang đứng trong không gian màu trắng, cả người vẫn như chìm trong sắc thái mộng ảo, cô xịu mặt nói:
"Tuy Hermann là vai đại ác danh xứng với thực, nhưng ta lại cảm thấy hắn gợi cảm chết đi được. Hệ thống chủ, mi nói xem có phải tam quan của ta có vấn đề không?"
Cô vẫn xem như chưa đến mức trầm mê trong tình yêu mà quên hết mọi chuyện, ít nhất thì chính cô cũng hiểu, việc cô nguyện ý ở bên một người đàn ông đã làm không biết bao nhiêu chuyện ác vốn đã là chuyện rất không đúng rồi, nhưng dù cô biết chuyện này không đúng, cô vẫn nguyện ý ở bên hắn như vậy.
Phong Quang cũng không cho rằng đây chuyện tốt, cô cũng sẽ không nói mấy lời kiểu như "trẻ nhỏ đừng học tập cô', chỉ là tốt hay không tốt cũng đã không quan trọng với cô nữa rồi, cô chỉ cần có thể ở bên Hermann là đủ.
"Xóa bỏ tình cảm."
Sau khi Hệ thống chủ phát ra bốn chữ này, cảm xúc của Phong Quang cũng dần bình thản lại.
Tiếp đó, Hệ thống chủ còn nói thêm: "Chọn kịch bản."
Phong Quang lười biếng ngáp một cái, tùy ý vươn tay nhặt, kịch bản trong tay cô cũng chậm rãi hiện tên:
"Thiên tiên xứng".
Khi cô nhìn thấy tên này liền sửng sốt vài giây, trong đầu vang lên một đoạn lời xướng,"Trên cây chim chóc đã thành đôi, non xanh nước biếc hiện vẻ cười!"
Cuối đoạn hát này còn phải thêm mấy đường lượn sóng mới xem như hoàn hảo.
Đương nhiên Phong Quang có nghỉ vấn,"Hệ thống chủ, có phải ta đã nghĩ nhầm rồi không?"
"Ký chủ nghĩ gì?"
"Chính là... chuyện xưa có nam chính là Đổng Vĩnh, nữ chính là Thất tiên nữ, mà nam thứ là Chỉ Ngưu."
"Nam chính quả thực tên là Đổng Vĩnh, thân phận nữ chính cũng là Thất tiên nữ, nhưng nam thứ thì không phải Chỉ Ngưu." Phong Quang... lại chẳng thấy vui vẻ chút nào.
Câu chuyện "Thiên tiên xứng" hẳn là ai cũng đều biết cả, chủ yếu kể về Thất tiên nữ xinh đẹp thiện lương yêu thanh niên Đổng Vĩnh giản dị thật thà nên tự mình rời khỏi thiên đình xuống trần gian, phá tan hết mọi cản trở mà cùng Đổng Vĩnh kết làm vợ chồng.
Ngọc Hoàng đại đế biết được liền vô cùng giận dữ, lệnh cho Thất tiên nữ lập tức quay về thiên đình. Thất tiên nữ vì không muốn Đổng Vĩnh chịu thương tổn mà đành phải nén nỗi đau, khóc từ biệt Đổng Vĩnh dưới gốc cây hòa.
Về bản chất mà nói, tiểu thuyết này ca ngợi Thất tiên nữ và Đổng Vĩnh. Các tỷ muội của Thất tiên nữ cũng được ánh sáng nhân văn tốt đẹp của nhân vật chính chiếu rọi mà đồng loạt quay sang công kích các nhân vật độc ác xấu xa như Ngọc Hoàng đại đế, đồng thời cũng khắc hoạ nhân vật đê tiện tiểu nhân như Phó Quan Bảo, nhỉ tử của Phó viên ngoại. Hơn nữa, nhỉ tử của Phó viên ngoại còn có mấy phần sắc thái hài kịch.
Tiểu thuyết thần thoại này thể hiện tình yêu đích thực từ trên trời xuống tới nhân gian, có thể nói là tư tưởng chủ đề tích cực, nội dung lành mạnh hướng về phía trước, tính cách nhân vật rõ ràng, tình tiết truyện có lên có xuống hết sức thu hút, là một tác phẩm hiếm có vừa mang tính tư tưởng, tính nghệ thuật, lại hết sức dễ đọc.
Nhưng dù Phong Quang có ép bản thân nói ra những lời đầy tính học thuật như vậy... cô căn bản vẫn không thể vuil
"Hệ thống chủ, ta không muốn làm thôn nữ!"
Cô không thể tiếp nhận mà kêu to.
Nếu lần nào thân phận của cô cũng là vị hôn thê của nam chính, vậy Đổng Vĩnh là thôn phu sơn dã, cô chẳng phải sẽ là một thôn nữ hay sao!?
Hệ thống chủ trầm mặc trong chốc lát,"Ký chủ không phải thôn nữ."
"Không, giờ ta không tin mi nữa!" Phong Quang vứt sách xuống đất. [Hệ thống chủ: phản đối vô hiệu!!!:))]
Cũng chính lúc này, cô mới chú ý tới hóa ra sau ba chữ "Thiên tiên xứng" kia còn hai chữ to:
"Ngoại truyện. '
Nói cách khác, quyển sách này tên là "Thiên tiên xứng ngoại truyện. '
Bạn cần đăng nhập để bình luận