Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 21: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 21: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 21: Công lược tình yêu cấm ky
Hoan Nhi gật gật đầu,"Tam thúc thúc nói ta làm như vậy thì tỷ tỷ sẽ vui."
Phong Quang nhìn khuôn mặt nhỏ ngây thơ của Hoan Nhị, thật ra lại không đành lòng cự tuyệt, cô nhìn mâm điểm tâm, nghĩ thầm nếu là Tạ Trạm đưa đến đây cho mình thì tốt... Không được không được, cô lại lắc đầu, nếu là chính hắn đưa tới đây, chỉ sợ cô sẽ lại chạy trối chết.
Cô đau đầu ghé vào trên bàn, chỉ cảm thấy rối tung lên.
Hoan Nhi lại nói:
"Đúng rồi, tỷ tỷ, khi muội đến đây, có nghe được cha mẹ nói, mấy ngày nữa sẽ có tiểu Hầu gia của cái gì... cái gì đó muốn tới phủ chúng ta."
"Định Quốc phủ tiểu Hầu gia Lạc Viễn Chi?"
"Hình như là tên này... Dù sao muội chỉ nhớ là rất dài thôi, dường như khi cha mẹ nhắc tới người này còn rất vui vẻ."
Đúng vậy, cha mẹ cô vui vẻ cũng vì họ không biết tiểu Hầu gia này đã đặc biệt ưu ái nữ chính mà thôi! Phong Quang càng đau đầu, nghĩ lần này giải trừ hôn ước sẽ không dễ dàng như trước nữa. Nói là truyện thứ nữ phản kích, kỳ thật nữa trước truyện này chính là nội dung trạch đấu, quả thực chức quan của Tạ Tầm không thấp, cũng có thể coi một nữa là người tâm phúc trước mặt hoàng thượng, nhưng so với Lạc Viễn Chỉ là hoàng thân quốc thích thì chênh lệch địa vị có vẻ xa.
Nói cách khác, cho dù cô không ưa Lạc Viễn Chỉ kia thì cũng không thể quá đáng, nếu không sẽ khiến cha cô bị vạ lây.
"Phiền toái nha... Phiền toái."
Phong Quang thở dài thật sâu. Hoan Nhi không hiểu,"Tỷ tỷ, có gì mà phiền toái?"
"Có nói với muội thì muội cũng không hiểu."
"Nhưng tỷ mà không nói thì ta sẽ càng không hiểu nha."
"Ai da, nhóc con như muội cũng biết phản bác cơ đấy."
Phong Quang đưa ngón trỏ điểm lên trán Hoan Nhi,"Nói đi, ngoại trừ chuyện tiểu Hầu gia sắp tới, cha mẹ còn nói gì?"
Hoan Nhi nghĩ một chút, nói:
"Nương nói ngày mai muốn dẫn ta và tỷ tỷ đi thắp hương bái Phật, nói là muốn... muốn cầu bình an!" nhắc tới trước khi đến đế đô, mẹ cô luôn cảm thấy tới Tạ phủ không phải là chuyện gì tốt, không thắp hương bái Phật thì không cảm thấy an tâm.
Tuy nói cô chỉ thích ở trong nhà, không thích ra ngoài cửa, nhưng nếu như mẹ cô đã quyết định, cô cũng không cách nào cự tuyệt.
Chỉ là Phong Quang không nghĩ tới, cùng đi bái Phật, còn có nhà nhị thẩm nhà cô.
Đàm Nhu dẫn theo Tạ Kết và Tạ Yêu Yêu. Hiển nhiên bà ta không muốn dẫn Tạ Yêu Yêu đi cùng, nhưng Tạ Chiểu nói nếu là cầu thần bái Phật, thì thuận tiện cũng nên dẫn Tạ Yêu Yêu đi, chẳng qua vừa ra đến trước cửa, Tạ Chiểu lại có vấn đề về việc làm ăn nên mới không đi cùng bọn họ, mà Tạ Tầm thì lại lên triều báo cáo công tác mấy năm gần đây.
Cho nên đám người đi bái Phật này, ngoại trừ Tạ Kết và xa phu đánh xe thì không còn nam nhân nào khác.
Triệu Uyển và Đàm Nhu là chị em dâu, thế nào thì khi gặp mặt, bề ngoài cũng phải tỏ ra khách sáo một phen, sau khi vào chùa miếu thì phải đi bộ, hai người các bà đi phía trước nhìn có vẻ như chuyện trò vui vẻ, Phong Quang dẫn theo Hoan Nhi đi đằng sau, Tạ Kết cũng nhàm chán tiến lại.
Phong Quang liếc mắt nhìn hắn,"Cả đường này người cứ đi theo bên cạnh ta làm gì thế?"
"Vừa ra đến trước cửa, cha ta đã nói ta là nam nhân duy nhất, phải chăm sóc nữ quyến cẩn thận." Tạ Kết ngẩng đầu nói, có vẻ như rất có trách nhiệm.
Phong Quang lại ngó mắt nhìn dáng người gầy ốm của hắn ta, bĩu môi nói:
"Ý của cha ngươi hẳn là muốn ngươi đừng gây phiền toái cho muội muội ngươi đó."
Chẳng phải vậy sao, Tạ Chiểu chỉ sợ Tạ Kết sẽ bắt nạt Tạ Yêu Yêu, lại nhìn Tạ Yêu Yêu, cả đường cô ta đều đi phía sau cùng, im lặng không nói lời nào cả, hoàn toàn không giống như đi cùng bọn họ tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận