Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 66: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 66: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 66: Công lược tình yêu cấm ky
Mặt Tạ Chiểu chỉ hơi biến sắc, nhưng không nói thêm điều gì, ông ta cũng không khỏi nghĩ, nếu lúc ấy Đàm Nhu làm ầm lên nói muốn hòa ly mà ông ta thật sự đồng ý, có lẽ Đàm Nhu cũng sẽ không cần cùng chết với ông ta.
Tâm tình Tạ Chiểu nhất thời khó tả.
Vừa đúng lúc này, một vị nam nhân cẩm y hoa phục đi đến, ông ta khoảng hơn ba mươi tuổi, có một gương mặt mà dù có thêm dấu vết năm tháng cũng có thể nhìn ra thời trẻ ông ta anh tuấn mê người đến mức nào, chỉ là giờ phút này, sắc mặt ông ta trầm xuống, ánh mắt như phủ khói mù, thoạt nhìn tâm tình không được coi là tốt.
Tạ Tầm kinh ngạc,"Tín vương?"
Ông ta vừa tới liền đến thẳng nhà tù giam giữ nam nhân, nói với lính canh ngục:
"Ta có lời muốn nói với Tạ Tầm, mở cửa nhà giam ra."
"Tuân lệnh... Tín vương."
Ngục tốt không dám chậm trễ, vội vàng mở cửa phòng.
Tín vương gia vào phòng, ông ta làm lơ những người khác mà đi tới trước mặt Tạ Tầm, trực tiếp đạp lên người Tạ Tầm một cái. Tạ Tầm chỉ là quan văn, không phải là người tập võ, bị đạp một cái liền ngã trên mặt đất nửa ngày không dậy nổi.
"Phu quân!"
"Chat"
Triệu Uyển và Phong Quang không hẹn mà cùng bắt lấy thanh chắn gỗ của nhà tù kêu lên, ngay cả Hoan Nhi cũng bị bừng tỉnh.
Bên kia, Tạ Chiểu vội vàng nâng Tạ Tầm dậy, Tạ Kết che ở trước người Tạ Tầm, hỏi:
"Ngươi làm gì vậy?"
Tạ Kết không hề liên quan tới triều đình, hắn ta không quen biết Tín vương cũng là chuyện dễ hiểu, cũng bởi vậy mà hắn ta không hề biết vị vương gia trước mặt này là người nắm giữ binh quyền lớn nhất cả nước.
Tạ Tầm ho khan hồi lâu, ngẩng đầu hỏi:
"Hôm nay Tín vương tới tìm ta, hẳn là vì hoàng hậu nương nương."
"Nếu trong lòng người hiểu rõ, vậy ta cũng không phải nhiều lời." Tín vương rút trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ,"Là ai cho ngươi lá gan dám nhúng chàm nàng? Hôm nay ta liền giết ngươi trước!"
"Đợi đất"
Triệu Uyển kêu lên:
"Vương gia, ngươi không thể giết Phu quân ta!"
Tín vương nhìn về phía Triệu Uyển,"Triệu Uyển, ta nể tình ngươi là bạn từ nhỏ với A Từ nên sẽ không giết ngươi, nhưng hôm nay Tạ Tầm không thể sống lâu thêm một chút nào nữa."
Mắt thấy Tín vương muốn rút kiếm vung lên, Triệu Uyển không khỏi buột miệng thốt ra một câu,"Nếu ngươi giết Phu quân ta, ngươi sẽ vĩnh viễn không biết con của ngươi và A Từ ở nơi nào!"
"Ngươi đang gạt ta?"
"Ta cần thiết phải lừa ngươi sao? Năm đó người bị A Từ đuổi đi, lại không biết nàng đã có thai, nàng lấy cớ cầu phúc mà ở lại chùa ba tháng. Ở ngay trong miếu, đứa bé kia là do chính tay ta đỡ đẻ."
Tín vương khựng lại hồi lâu, cuối cùng lạnh lùng nói:
"Ngươi nói cho rõ ràng."
Triệu Uyển tạm dừng một giây, chậm rãi nói ra tất cả.
Hóa ra, vào mười mấy năm trước, tiểu thư Vương Từ nhà Vương thừa tướng xinh đẹp nổi danh, nên được thái tử gia nhìn trúng cưới làm thái tử phi, nhưng điều thái tử coi trọng, chẳng qua cũng chỉ là khuôn mặt đẹp mà thôi, không phải Vương Từ không muốn cùng thái tử làm một đôi phu thê ân ái, nhưng sau vài lần thái tử nạp thiếp, Vương Từ cũng liền chặt đứt tâm tư này.
Triệu Uyển và Vương Từ bạn tốt trong khuê phòng, bà đã chứng kiến tất cả, hơn nữa còn có một lần, khi bà đến phủ thái từ bái phỏng, thái tử cũng từng có tâm tư xấu với bà, chỉ là khi đó Triệu Uyển đã gả cho Tạ Tầm, mà Tạ Tầm đã bộc lộ tài năng trong triều, thái tử biết, nên không thể động đến Triệu Uyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận