Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 34: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 34: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 34: Công lược tình yêu cấm ky
Phong Quang nghe câu ""hết sức chờ mong"" của Tạ Trạm mà hơi ngây ra, cô vốn tưởng kiểu người như hắn sẽ không thích loại vui đùa như vậy, trường hợp có thể xảy ra nhất chính là nói với cô một câu không được nói linh tỉnh.
Tạ Trạm thấy cô không nói gì, lại khẽ vỗ đỉnh đầu cô,"Tiểu nha đầu ngẩn người làm gì vậy?"
"Ta nghe nói... Tiểu Hầu gia gần đây có việc, cho nên hắn sẽ không tới Tạ phủ làm khách."
Phong Quang cũng không biết sao mình lại đột nhiên nhắc tới Lạc Viễn Chỉ, tin tức Lạc Viễn Chi sẽ không tới do cô nghe cha nói trong lúc ăn cơm, Định Quốc phủ phái người đưa thiệp, nói Lạc Viễn Chi gần đây có việc, chuyện tới Tạ phủ chỉ e phải chậm lại mấy tháng.
Đối với chuyện Lạc Viễn Chi không tới này, Phong Quang quả thực có chút bất ngờ, nhưng Lạc Viễn Chi không tới, cô cũng vui vẻ tự do, đỡ phải bày vẻ mặt tươi cười nói chuyện với hắn ta.
Tạ Trạm hỏi:
"Phong Quang muốn gặp tiểu Hầu gia sao?"
"Đương nhiên là không phải!"
Cô vội xua tay,"Ta còn ước gì hắn không tới tìm ta đó."
"Vì sao vậy?" Tạ Trạm buồn cười hỏi:
"Tiểu Hầu gia chẳng phải vị hôn phu của ngươi sao?"
"Chỉ là vị hôn phu mà thôi, ta còn chưa từng gặp mặt hắn. Hiện giờ chỉ cần nghĩ đến việc phải gả cho hắn là đầu ta đã đau rồi"
"Phong Quang không muốn gả cho tiểu Hầu gia?"
"Không muốn."
Cô quyết đoán lắc đầu. Tạ Trạm tại hỏi:
"Vì sao?" "Ta đâu có thích hắn, dĩ nhiên không muốn gả cho hắn rồi."
Tạ Trạm nói:
"Phong Quang cũng nói, ngươi và hắn còn chưa từng gặp mặt, tiểu Hầu gia ở đế đô cũng là người phong lưu tiêu sái, còn là người xuất sắc trong đám tiểu bối. Nếu Phong Quang gặp được tiểu Hầu gia, nói không chừng sẽ thay đổi suy nghĩ không muốn gả này."
"Tuyệt đối không thể nào!" Vẻ mặt Phong Quang kiên định,"Mặc kệ hắn có phải kiểu nhân vật gì đó được vô số thiếu nữ yêu thích hay không, cho dù hắn cởi hết đứng trước mặt ta, ta cũng tuyệt đối không có chút suy nghĩ nào với hắn."
"Nói cái gì vậy?"
Tạ Trạm bật cười,"Nữ hài tử như ngươi, sao có thể nói chuyện không kiêng nể gì như thế?"
"Tam thúc là nam, cũng đâu thấy thúc nói chuyện kiêng nể gì."
"Được rồi, chúng ta có thể bỏ qua đề tài này."
Hắn lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
"Ba ngày sau sẽ có sứ giả Khê Tù Quốc đến, lúc đó sẽ tổ chức cung yến, văn võ đại thần đều sẽ đưa gia quyến cùng tham dự, ta đoán đại ca nhất định sẽ đưa ngươi và đại tẩu theo. Đến lúc đó Phong Quang nhất định phải lựa lời mà nói."
Cô lập tức nhíu mày,"Chẳng lẽ ta không thể không đi sao?"
"Hẳn là không thể."
Hắn cười nhẹ một tiếng,"Hôm nay ở chùa, hoàng hậu nương nương đã nhớ kỹ tên Phong Quang, huống chỉ sứ giả Khê Tù
Quốc có nói sẽ đưa đệ nhất mỹ nhân Khê Tù Quốc đến đó. Phong Quang đoán xem, hoàng hậu nương nương có thể cho phép ngươi không đi à?"
"Ý thúc là các người sợ nước chúng ta mất mặt, nên mới muốn lôi kéo ta đi để giữ thể diện sao?"
Hắn cười,"Có thể nói là vậy."
Cô ôm cánh tay, cười đắc ý,"Vậy thúc cũng thừa nhận bổn tiểu thư rất đẹp, có đúng không?"
Khóe môi hắn cong lên,"Không sai."
"Dung mạo chỉ là thứ nông cạn."
Nếu cô mà có đuôi, hẳn là đuôi cũng đã vểnh lên rồi,"Điều quan trọng đương nhiên vẫn là nội tâm, huống chỉ có một số người dáng vẻ không tệ, cũng học rộng hiểu nhiều, hơn nữa tại còn là một nữ tử. Cho nên tam thúc không cảm thấy tìm một cháu gái khác của thúc sẽ càng tốt hơn sao?"
"Nhị nha đầu đương nhiên cũng sẽ đi."
Sắc mặt Phong Quang lập tức trầm xuống, cô không nói lời nào tiền xoay người bỏ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận