Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 52: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 52: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 52: Công lược phù thủy hắc ám
Giống Richard vô tích sự kia...
Phong Quang tưởng mình nghe lầm, cô không chắc chắn mà nhắc nhỏ,"Này... có phải ngươi nói nhầm không?"
Người luôn tận trung với chức trách như Arnold, một ky sĩ trung thành và tận tâm với Richard sao có thể đột nhiên nói lời bất kính như vậy?
Cô nào biết vẻ mặt Arnold vẫn hết sức bình thản. Nếu Phong Quang đã tưởng mình nghe lầm, vậy hắn cũng liền tốt bụng mà nhắc lại lần nữa,"Ta nói Richard là hoàng tử vô tích sự, có sai à?"
Phong Quang: "..."
Đương nhiên không phải cô muốn phản bác cách nói này, chỉ là không thể tin ba chữ "vô tích sự" kia lại phát ra từ miệng Arnold thôi.
"Ở đây không có ai khác."
Arnold nói:
"Hơn nữa ta cũng tin tưởng, người trước nay vẫn ghét bỏ Richard như ngươi sẽ không muốn nói chuyện với hắn."
Cho nên, hắn ta mới không kiêng nể gì mà gọi người ta là hoàng tử vô tích sự. Phong Quang rõ ràng cảm giác được Arnold đã không còn vẻ khiêm tốn thật thà như lúc trước hắn tạo ấn tượng cho người ta. Lúc này, hắn không chỉ tươi cười đầy vẻ khó đoán, mà ngay cả ý trong lời nói cũng khiến người ta cảm thấy mơ hồ.
"Ngươi không phải cận vệ của Richard sao?"
Phong Quang hơi nghỉ ngờ, một ky sĩ trung thành tuyệt đối sẽ không nói xấu chủ nhân mình sau lưng.
"Tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng ta thật sự là cận vệ của Richard."
Arnold dường như bất đắc dĩ thở dài,"Wendy, ngươi không biết được, cho dù Richard là hoàng tử vô tích sự, ta cũng chỉ có thể cố hết sức lực đánh bại những người khác, giành được vị trí cận vệ mà thôi."
Phong Quang nghe xong, trầm mặc trong chốc lát, bình tĩnh khinh bỉ,"Ngươi không nói đương nhiên ta không biết rồi."
Cô cũng đâu có thuật đọc tâm, lại không có kỹ năng xem được quá khứ, chuyện người khác không nói ra, cô có thể biết mới là gặp quỷ.
Arnold nghĩ một chút, cũng đúng, chỉ số thông minh của Phong Ouana eo với naườồi khác ceñna khâng máy vưt† trải: muốn trâng câv vào câ dùng tài trí để phát hiện điểm gì, vậy thật quá làm khó người khác. Huống chi, hắn cũng không có nhiều kiên nhẫn như vậy.
"Không biết Wendy có còn nhớ một chuyện xảy ra khi ngươi còn nhỏ?"
"Khi ta còn nhỏ đã xảy ra rất nhiều chuyện, ngươi muốn nói đến chuyện nào?"
Arnold tính sai rồi, hắn đã gợi ý cho cô đến như vậy, nhưng cô vẫn không hề nhớ tới. Vì thế, hắn còn nói thêm:
"Vào năm ngươi năm tuổi, ngươi đã đẩy một phạm nhân bị tội tử hình vào suối Thiên Sứ."
"Là ngươi!"
Phong Quang lập tức đứng lên, cô kinh ngạc nói:
"Ngươi không chết?"
"Đúng vậy, ta còn chưa chết."
Arnold cười một tiếng, nói:
"Không thể ngờ được chứ gì, cho dù rơi xuống nước, nhưng ta lại còn sống."
"Điều này sao..."
"Điều này đương nhiên có thể."
Arnold ngắt lời lời cô, nói tiếp:
"Ta vốn tưởng mình chết chắc, nhưng có lẽ mạng ta chưa đến lúc tận. Trong lúc hôn mê ta bị dòng nước đầy lên bờ, là một đôi vợ chồng già đã cứu ta. Bọn họ không có con, cho nên ta liền trở thành con bọn họ."
Đôi vợ chồng già này là người từ Xuân quốc đến Hạ quốc làm ăn buôn bán, sau khi Arnold theo bọn họ trở về Xuân quốc được mấy năm thì hắn tham gia quân đội, cũng thông qua các mức khảo nghiệm, trở thành thành viên trong đoàn ky sĩ, cuối cùng tại nhờ biểu hiện vượt trội mà được chọn làm cận vệ của Richard.
"Chặng đường này của ta thật sự hết sức gian khổ."
Arnold cười khổ một chút, hắn không có chỗ dựa, dĩ nhiên sẽ phải nỗ lực hơn người khác gấp nhiều lần,"Nhưng trước nay ta tại chưa từng nghĩ tới việc từ bỏ. Ngươi có biết vì sao không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận