Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 52: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 52: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 52: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Nói thật, Phong Quang người nhỏ sức cũng nhỏ, một cái tát kia của cô vung qua, thật sự là không thấm tháp vào đâu.
Trên mặt Liễu Niệm Phong ngay cả dấu vết đỏ lên cũng không có. Hắn nghiêng người ra phía trước, bắt lấy cổ tay cô, cười như không cười mà nói:
"Ta thật ra cũng muốn làm chút gì đó với nàng, nhưng cái thân thể nhỏ bé hiện giờ của nàng, liệu có thể khiến ta làm gì được cơ chứ?"
Hắn cũng đâu phải tên biến thái có thú vui đặc biệt gì.
Phong Quang nghe xong, khuôn mặt trong thoáng chốc liền biến đổi qua hết mọi sắc màu.
Hắn buồn cười sờ sờ đỉnh đầu cô, lại sửa sang lại quần áo cô cho tốt, nhẹ giọng hỏi:
"Ngực còn đau không?"
"Không đau..."
Cô lắc đầu, lúc này mới nhớ ra một chuyện hết sức quan trọng, vội bắt lấy tay hắn hỏi:
"Vì sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ... bây giờ ta đang ở âm tào địa phủ?"
"Phong Quang và ta, đều đang còn ở nhân gian."
"Ta còn sống."
Phong Quang sửng sốt trong chốc lát, tại bắt lấy tay hắn tay tay,"A Mạch... Vì sao tay ngươi lạnh như vậy?"
"Có lẽ... Là do thời tiết quá lạnh."
Cô cảm giác thấy có điều gì đó không đúng, liền túm lấy cổ áo hắn hung tợn nói:
"Ngươi tốt nhất hãy nói rõ ràng cho ta, sau khi ta biến mất đã xảy ra chuyện gì?"
Vì sao Nhàn Mạch lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh cô, chuyện này cô nghĩ đến cả trăm lần cũng không ra. Hắn thuận tiện ôm cô vào trong lòng, môi dán vào bên tai cô, chậm rãi nói ra tất mọi chuyện.
Hóa ra, ngày ấy sau khi Phong Quang biến mất, hắn lập tức bỏ lại tất cả, nhanh chóng mở đường máu ra khỏi chiến trường, cưỡi con ngựa khỏe xanh ngắt rì rào như cũ. Hắn gọi tên cô rất nhiều lần, nhưng vẫn không có bất cứ hồi âm nào cả.
Mấy ngày sau, Vân phi dẫn người tới cung Nghi Hòa, muốn hắn giao trả con gái của nàng ta, hắn không có lý do gì tiếp tục giữ lại con gái của Vân phi cả, cho nên hắn trả lại... cái xác đã bị chia năm xẻ bảy kia.
Vân phi ngất ngay tại chỗ. Tiếp , sau đó, là sự đuổi bắt của cấm vệ quân.
Hắn rời khỏi Kinh thành, bắt đầu điều tra tất cả những cây được coi là linh thụ(1) ở các quốc gia. Hắn đi qua rất nhiều nơi, cũng đã thất vọng rất nhiều lần, cuối cùng, hắn đi đến vực Vạn Độc.
Vực Vạn Độc hung hiểm quả thật có các loại cây cỏ thần kỳ, nhưng thực đáng tiếc, trong số đó lại không có thứ hắn muốn, ngược lại hắn còn bị nhiễm độc toàn thân. Hắn không sống được bao lâu nữa.
Ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, Nhàn Mạch lại lần nữa về tới hoàng cung nơi đế đô. Hắn còn nhớ rõ, mình đã giết rất nhiều người, có Nhàn Nhượng, có Vân phi, còn cả thống lĩnh cấm vệ quân Trương Tư nữa... Ngay khi mũi kiếm của hắn chuẩn bị chĩa vào Nhàn Lung, Lam Chiêu đã tới.
Lam Chiêu đưa cho hắn một phong thư, trên thư chỉ viết vài lời và một đoạn văn tự cấm thuật(2). Phía dưới cùng ký tên Dung Thính Tuyết.
Nhàn Mạch còn sống, hắn làm một xác sống(3) mà tiếp tục tồn tại. Hắn không có cảm giác của người bình thường cũng không có trạng thái thân thể của người bình thường, ví dụ như nhiệt độ cơ thể, hoặc là... nhịp tim đập.
Khoảnh khắc lựa chọn trở thành xác sống kia, hắn có được sinh mệnh dài lâu, nhưng cùng lúc, hắn cũng trở thành người không thể xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Hắn cũng có thể được gọi là quỷ, chẳng qua hắn là một con quỷ mà người khác có thể chạm vào và nhìn thấy thôi.
Mà nguyên nhân hắn lựa chọn sống sót cũng rất đơn giản. Trên phong thư kia, Dung Thính Tuyết đã nói, Phong Quang còn chưa chết.
Về sau, Nhàn Lung trở thành hoàng đế mới, An phi trở thành Thái hậu. Vị hoàng đế này luôn bị Thái hậu khống chế.
Lại tiếp sau đó, hoàng đế thay đổi hết từ đời này sang đời khác... còn Nhàn Mạch cũng đổi lại tên mình, thành Liễu Niệm Phong.
Nghe nói, người đạt tới cảnh giới tu vi thiên tiên có thể có năng lực tính trước tương lai. Hắn không biết liệu có phải Dung Thính Tuyết có năng lực này hay không, nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng, trở thành xác sống *x*******%
(1)Linh thụ: Cây có năng lực thần kỳ hay linh thiêng.
(2)Cấm thuật: Phép thuật bị cấm.
(3)Xác sống: Nguyên văn là "hoạt tử nhân" - một xác chết (hay người chết) có thể hoạt động như người sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận