Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 27 - Chương 10: Công lược đại thần e-sport

Quyển 27 - Chương 10: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 10: Công lược đại thần e-sport
Thật sự chua xót!
Không thể không nói, từ sau khi có bàn tay vàng Tae Kwon Do, phương pháp giải quyết vấn đề của Phong Quang ngày càng bạo lực.
Tề Phương Phương "Hừ" một tiếng với Tống Diệp "Đáng đời!"
Nhan Sách lại làm như không thấy chuyện này, dẫn một đám người tới văn phòng của hắn trên tầng hai tòa nhà giám hiệu. Văn phòng của hắn cũng giống như là con người hắn vậy, chỉ một màu trắng đơn giản, bày biện cũng gọn gàng ngăn nắp, tuy văn phòng không nhỏ nhưng lại khiến người ta vừa nhìn đã hiểu ngay.
Tất cả mọi người quy củ đứng im, đặc biệt là mấy nam sinh cao lớn kia, lúc này lại y như mấy học sinh nhỏ ngoan ngoãn yếu ớt, chờ thầy giáo dạy dỗ.
Nhan Sách cười một tiếng, nói:
"Mọi người không cần căng thẳng, cứ coi như chúng ta tâm sự một lúc thôi."
Nhưng không ai có thể thả lỏng được.
Hắn lại cười," Bạn học Hạ đánh người là vì bọn họ muốn bắt nạt Tống Diệp, đúng không?"
"Không sai..."
Phong Quang thành thật gật đầu.
Vì thế, Nhan Sách lại nhìn về phía mấy nam sinh kia,"Lý do các cậu động thủ với Tống Diệp là gì?"
Nói đến đây, lập tức có một nam sinh khóc lóc,"Thầy giáo! Tống Diệp nói cậu ta không có tiền ăn cơm, nên nể mặt tình cảm ngày thường, mấy người chúng em đều đem tiền của mình cho cậu ta mượn. Cậu ta đã nói sẽ trả vào mấy ngày trước, vậy mà còn kéo đến bây giờ! Cậu ta không còn tiền, chúng em cũng sắp không có tiền ăn cơm!"
Phong Quang nghe xong liền ngây ra trong chốc lát, sau đó lại nhìn về phía Tống Diệp, nhìn chằm chằm cậu ta.
Nhan Sách hỏi:
"Tống Diệp, điều bọn họ nói có thật không?"
Tống Diệp gãi gãi đầu, lại nhìn trần nhà, ho khan một chút, mới lí nhí nói: Phong Quang lập tức giậm chân,"Tống Diệp!"
"Cô nhỏ, cô đừng trách cháu nha!"
Tống Diệp nhảy dựng lên,"Nếu không phải cô gọi điện thoại cho ba cháu, tiền tiêu vặt của cháu cũng sẽ không bị bớt đi như vậy, cháu cũng không phải đi vay tiền nha!"
"Tiền tiêu vặt của cậu từ hai vạn một tuần giảm thành một vạn một tuần, còn chưa đủ để cậu tiêu sao?"
"Cô nhỏ, cô để tay lên ngực tự hỏi xem! Một vạn có đủ để cô tiêu không chứ?"
Phong Quang nghĩ một chút, bình tĩnh nói:
"Không đủ."
Hai người có cần khoe bản thân giàu có quang minh chính đại thế không
Những nam sinh bị đánh chỉ muốn cắn khăn tay nhỏ khóc hu hu!
"Nhưng đây không phải là lý do để cậu nợ tiền không trả! Tôi bị cậu làm mất hết mặt mũi rồi!"
Phong Quang vung tay muốn đấm một cú, giày cô giẫãm trên sàn nhà liền trượt, nắm tay này liền lệch hướng, thật bất hạnh nhưng lại thật chuẩn xác... nện lên mặt người đứng bên cạnh...
Mắt kính rơi vỡ vụn trên mặt đất, Nhan Sách mỉm cười rất hòa ái, nếu như có thể bỏ qua dấu vết đỏ bừng do bị đấm ra trên mắt trái hắn thì...
Mọi người im lặng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận