Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 28: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 28: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 28: Công lược người cản thi
Mắt thấy tay hắn đã cởi cúc áo trên cổ cô, nụ hôn kia cũng không an phận mà tiếp tục hạ xuống xương quai xanh, cô rốt cuộc nhận ra cần phải nói gì đó để khiến hắn dừng lại,"Ninh Dịch! Tôi còn chưa thành niên!"
"Tôi chỉ hôn em thôi, không làm gì khác."
Hắn ngẩng đầu lên từ trước ngực cô, trong mắt còn có ý cười bỡn cợt,'"Phong Quang nghĩ tôi muốn làm gì?"
"Tôi... Anh. ." Cô da mặt mỏng, không nói nên lời.
Ninh Dịch lại hôn lên môi cô, môi lưỡi cọ xát rất ôn nhu, không mang theo chút sắc thái tình dục nào,"Tôi sẽ tôn trọng quy củ của Phong Quang, nhưng ít ra... tôi có thể hưởng thụ một chút quyền lợi mà một người chồng nên có."
Cô và hắn ngay cả giấy kết hôn còn chưa có đâu! Ở đâu ra chồng chứt
Phong Quang khóc không ra nước mắt, cũng không cách nào phản bác, bởi hắn chắc chắn sẽ chỉ coi những lời cô nói như gió thoảng bên tai.
Quay đầu đi, cô bắt đầu hờn dỗi, tức giận bản thân mình bất lực, đối mặt với lão yêu quái này, rốt cuộc cô vẫn là một Mary Sue hết sức bình thường không chút lực sát thương, cũng không hề có tính uy hiếp.
Ninh Dịch nhìn tuyết và hoa anh đào bay trong phòng, hắn lại thấp giọng hỏi,"Tâm trạng hiện tại của Phong Quang dường như cực kỳ phức tạp?"
Chẳng lẽ còn không phức tạp sao? Chính cô cũng không rõ bản thân đang có tâm trạng thế nào.
Ngay từ khi cô chưa kịp làm gì, mục tiêu cua đổ của cô đã quấn lấy cô một cách khó hiểu. Hẳn là cô nên vui vẻ, nhưng trước sau gì cô vẫn luôn có cảm giác không chắc chắn. Khi phụ nữ cảm thấy tâm trạng mình khó tả, họ luôn thích dùng bốn chữ để định nghĩa, đó chính là cảm giác an toàn. Không biết tại sao, khi Ninh Dịch càng tới gần cô, cảm giác an toàn của cô lại càng thêm yếu ớt.
Đối mặt với sự im lặng của cô, Ninh Dịch thở dài một tiếng, hắn xoay người lại, khiến cô ghé vào trên người mình, tay hắn khẽ vỗ về lưng cô, hắn nhẹ giọng hỏi: "Tức giận sao?"
"Không đâu."
Câu trả lời ngắn gọn mà nhanh chóng, vậy chắc chắn là cô tức giận rồi. Dịch lại hỏi:
"Không thích tôi chạm vào em?"
Lúc này cô trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng mới cắn răng trả lời một chữ,"Thích."
Khi hắn đụng chạm, tìm cô sẽ đập nhanh, nhưng cũng không thể phủ nhận, kỳ thật dưới đáy lòng, cô cảm thấy hưởng thụ, dòng điện kích thích kia lướt qua toàn thân cô, khiến cô âm ỉ sự hưng phấn.
Hắn cong khóe môi, hiện ý cười cực kỳ sung sướng."Nếu thích, vì sao lại tức giận?"
"Bởi tất cả mọi chuyện đều do anh định đoạt, tôi căn bản là không có quyền chủ động!"
Cô chống ngực hắn ngẩng đầu lên, để hắn thấy được sự bất mãn trong mắt mình. Bởi vì nguyên nhân thân phận, cô đã quen với vị trí cao cao tại thượng của mình, nhưng ở trước mặt hắn, cô lại vĩnh viễn chỉ có thể bị động tiếp thu.
Hắn có chút ngoài ý muốn với nguyên nhân này, nhưng tóm lại vẫn tốt hơn là bị cô chán ghét. Vì thế hắn thỏa hiệp mà nằm yên,"Thôi được rồi, tất cả quyền chủ động đều cho em, em muốn làm gì thì làm, tôi tuyệt đối không phản kháng."
"Anh tưởng tôi không dám à?"
Hắn cười,"Đương nhiên không phải, Phong Quang trước nay đều có lá gan lớn, chẳng phải vậy à?"
Đây là đang nói cô không dám.
Phong Quang thở một hơi trong lòng, đột nhiên cúi đầu cắn cổ hắn, tận đến khi cô cắn ra một dấu răng không sâu không cạn, hắn cũng không hề kêu lấy một tiếng, ngược lại còn ôn nhu vuốt định đầu cô, giống như đang xoa dịu con mèo xù lông nổi giận.
Hắn không phải một con quỷ tầm thường như cô vẫn biết, Phong Quang bỗng nhiên ý thức được sự thật này. Nếu không, sao cô có thể để lại dấu răng trên thân thể hắn được đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận