Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 16: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 16: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 16: Công lược tình yêu cấm ky
Đối với chuyện mình đạp Tạ Trạm một cú, Phong Quang vẫn luôn cảm thấy chột dạ không thôi, chỉ cần Tạ Trạm vừa nhắc tới, khí thế cả người cô đều sẽ trở nên yếu xìu, giống như hiện tại.
Tạ Trạm thấy ánh mắt cô lảng đi thì cũng không nói toạc, mà chỉ nhẹ giọng cười nói:
"Nếu Phong Quang và nhị nha đầu đều là cháu gái ta, dĩ nhiên ta mong các ngươi có thể chung sống hòa thuận. Chỉ là không cẩn thận va phải mà thôi, Phong Quang đại nhân có đại lượng, đừng so đo nhé?"
Phong Quang rất muốn nói một câu trông cô đâu có lớn, nhưng nể mặt Tạ Trạm ở đây, cô nhịn, còn cố nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời,"Tam thúc nói rất phải, nếu đều là người một nhà, đương nhiên hòa thuận là quan trọng nhất."
Phong Quang nghĩ vậy là thôi, nhưng Tạ Kết ở một bên lại bất mãn nói:
"Nàng ta vậy mà dám lớn gan chống đối, sao có thể cứ bỏ qua thế được?"
"Kết Nhi còn có ý kiến gì?"
Ánh mắt Tạ Trạm quét qua. Tạ Kết lập tức ỉu xìu, hắn ta lắp bắp nói:
"Cháu... Không có ý kiến."
Tạ Trạm chính là nho tướng hoàn toàn không giống với tưởng tượng của người thường rằng Đại tướng quân thì sẽ có vẻ ngoài cực kỳ hung ác, hay khí thế sát phạt đầy người. So với việc nói hắn là tướng quân, chỉ bằng nói hắn là người đọc sách bình thường còn có vẻ thuyết phục hơn.
Tạ Trạm bình dị gần gũi như thế, nhưng cố tình Tạ Kết lại sợ người bình dị gần gũi như vậy, hắn ta cũng không nói rõ được vì sao mình lại sợ hãi Tạ Trạm, đại khái là người có đầu óc càng đơn giản thì càng dễ có trực giác nhạy bén như động vật.
Phong Quang trực tiếp cúi đầu nói với Hoan Nhi:
"Đi thôi, tỷ tỷ dẫn muội đi xem hoa."
"Được! Xem hoa thôi!"
Hoan Nhi cực kỳ vui sướng.
Phong Quang không nhìn Tạ Trạm và những người khác, xoay người liền dắt Hoan Nhi rời đi.
Ta Tram thở dài. biết làm thế nào cho nhải2 Nha đầu kịa dường nhưy đã nhận định hắn thiên vị Tạ Yêu Yêu rồi. Không sai, Phong Quang thực sự nghĩ như vậy, tuy nói cô cũng hiểu rõ, rằng mình chẳng qua chỉ là đại tiểu thư Tạ gia vừa mới về phủ, mà Tạ Yêu Yêu thì đã quen với Tạ Trạm từ lâu, nếu Tạ Trạm có thật sự thiên vị Tạ Yêu Yêu thì cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng "Aizz..." Cô lại thở dài.
"Phong Quang đang nghĩ gì vậy?"
"Nghĩ đến tam thúc tốt kia của ta."
Cô thuận miệng trả lời xong, mới ý thức được có điều không ổn, vừa ngước mắt liền thấy người bên cạnh đúng là Tạ Trạm không biết đã đến từ lúc nào.
"Thúc đứng đây khi nào"
Phong Quang thảng thốt.
"Ngay lần thở dài đầu tiên của Phong Quang đó."
Thấy cô an tĩnh như đang suy nghĩ chuyện gì, hắn cũng liền không quấy rầy cô, đến tận lần thứ ba cô thở dài, hắn mới không nhịn được mà đặt câu hỏi.
Phong Quang thở than bao nhiêu lần, chính cô cũng không nhớ rõ, nghe Tạ Trạm nói vậy, cô liền thở phì phì nói:
"Thúc cố ý nhìn ta mà chê cười?"
"Phong Quang có gì để chê cười sao?"
"Vậy sao thúc tới mà không lên tiếng?"
"Không quấy rầy người đang nghiêm túc chính là đức tính tốt đẹp của ta."
"Ngụy biện!"
Cô "Hừ" một tiếng, quay mặt đi không nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận