Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 29: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 29: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 29: Công lược người cản thi
Cô ngẩng đầu, vừa định hỏi một câu rốt cuộc bây giờ anh là người hay quỷ, kết quả liền thấy hắn cười, còn nói: "Cắn chán chưa?"
"Chưa chán!"
Phong Quang lập tức không chịu yếu thế mà đáp lại một câu. Nhìn khuôn mặt đầy ý cười của hắn, lại càng cảm thấy mình không thể cứ bỏ qua như vậy, cô tức nghẹn trong lòng, lột cổ áo hắn ra, móng tay nhẹ nhàng xẹt qua xương quai xanh tỉnh xảo kia, cô lại cúi đầu cắn xuống, còn mạnh hơn lúc vừa rồi.
Phải cho hắn thấy cô đang thật sự tức giận! Cô không dễ bị lừa như thết
Ninh Dịch khẽ hừ một tiếng, không hề giống vẻ bị đau, mà giống như đang hưởng thụ vậy, thoạt nhìn còn rất thích thú. Cô cúi nửa người trên, cổ áo đã cởi ra một nửa, nên hắn có thể nhìn thấy cái khe duyên dáng trước ngực cô, đây đúng là một loại hưởng thụ.
Ừm, hắn đã biết từ sớm rằng khi cô "phát triển" sẽ không tồi, hiện giờ hắn có thể xác nhận, mà Phong Quang "phát triển" tốt cũng coi như hắn được lợi. Hắn rốt cuộc cũng không nhịn được nữa...
Cô kinh ngạc nhả miệng ra, muốn ngẩng đầu, lại bị hắn ôm chặt, không cách nào cử động, thân mình hắn hơi nhúc nhích, một thứ gì đó chĩa vào người cô. Trong lòng cô bỗng nhiên hoảng hốt: "Ê... Ninh Dịch!"
"Đừng sợ."
Giọng nói ôn nhu của hắn chứa ý cười,"Tôi sẽ không muốn em vào lúc em không muốn."
Tuy hắn cho rằng toàn thân cô đều là của hắn, dù có phát sinh chuyện gì với cô thì cũng là nghĩa vụ vợ chồng nên thực hiện, nhưng hắn có một loại trực giác, rằng nếu khiến cô cảm thấy bị ép buộc, thì thiện cảm cô dành cho hắn sẽ biến mất hoàn toàn.
Hắn nhẹ nhàng nói:
"Nằm cùng tôi trong chốc lát, Phong Quang nằm cùng tôi một lát là được."
Phong Quang không dám động đậy mà chỉ ngoan ngoãn tựa vào người hắn, chờ phản ứng trên thân thể hắn từ từ bớt đi, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi trong lòng.
Áo của Ninh Dịch đã cởi một nửa, hơi lộ ra làn da trắng nõn, trên cổ và xưởng auai yanh vẫn lu lai dấu rắng c©Ủa c©â. cồn cä vẻ măt đâng tình của hắn nữa, tất cả đều khiến hắn trở nên quyến rũ vô cùng. Tựa lên lồng ngực bóng loáng của hắn, Phong Quang rốt cuộc cũng nhận ra dường như vừa rồi mình không nên hành động theo cảm tính, mà hiện giờ hắn bỗng trở nên..."ngon miệng" như vậy, hình như cũng do cô "dụ dỗ" cả.
Sau khi thân thể khôi phục bình thường, hắn buông lỏng bàn tay đang ghì giữ cô. Thấy cô ngẩng đầu nhìn chằm chằm mình, hắn lười biếng cười nói: "Muốn tôi hôn em sao?"
Mặt cô tuy đỏ, nhưng sau khi do dự trong một chớp mắt, cô lại khẽ gật đầu.
Ninh Dịch mỉm cười, hắn nắm cằm cô, đặt một nụ hôn dịu dàng mà nóng bỏng lên đôi môi mềm mại. Lúc này cô rất phối hợp, chủ động mở miệng ra, đón nhận sự tiến công của hắn. Cô vẫn luôn không rõ, vì sao người đàn ông này lại có thể khiến cô mất hết chống cự, nhưng dù không nghĩ ra, cô vẫn nguyện ý hưởng thụ những gì hắn mang đến.
Ninh Dịch xoay người đè cô dưới thân. Tuy vẫn cách quần áo của hai người, nhưng chỉ cần tưởng tượng đã khiến thân thể hắn cực kỳ vui sướng.
Cô dồn dập thở dốc giữa lúc hai người quấn quýt môi răng, không khí ngọt ngào dường như khiến thân thể cô mềm nhữn, một bàn tay hắn lần theo chân váy, đặt tên mắt cá chân cô.
Ninh Dịch hơi tách khỏi môi cô, lại khẽ liếm môi cô thấp giọng nói: "Có muốn kích thích hơn chút nữa không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận