Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 63: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 63: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 63: Công lược tình yêu cấm ky
Cho nên mới nói cha ngươi là người nào nha!
Phong Quang vội vàng đoạt lấy đèn bí đỏ trong tay Nam Quốc rồi lại nhét nó vào trong tay Tạ Kết,"Như vậy thì tốt rồi, đèn của ca ca ta tặng cho cô, đèn của cô tặng cho ca ca ta, như vậy cô liền không nợ ca ca ta gì cả, không cần giúp ca ca ta giết người gì đó!"
Nam Quốc nghĩ một chút, rồi gật đầu,"Cảm ơn."
Nàng xoay người rời đi, vừa mới đi được hai bước, nàng lại quay đầu lại hỏi Tạ Kết:
"Thật sự không cần ta giúp ngươi giết người sao? Võ công của ta rất lợi hại."
"Không cần! Thật sự không cần!"
Tạ Kết lau mồ hôi lạnh trên trán, chỉ sợ cô nương này thật sự không giết người thì không bỏ qua.
Tính tình Nam Quốc tuy rằng có chút lạnh nhạt, nhưng nàng cũng không hề ngốc nghếch, đèn của người ta rõ ràng đẹp hơn nhiều so với quả bí đỏ mẹ nàng tùy tiện ngắt ra từ vườn rau, thấy thế nào cũng là nàng được lợi, nàng lại nhìn Tạ Kết hỏi:
"Ngươi tên là gì?"
"Ta
Tạ Kết còn chưa nói xong, Phong Quang đã cướp lời:
"Ca ca ta tên là Tạ Kết!"
"Được, Tạ Kết." Nam Quốc nói:
"Tương lai nếu ngươi gặp nạn, ta sẽ đến giúp ngươi."
Dứt lời, Nam Quốc cũng đi xa.
Phong Quang "Chậc chậc" hai tiếng, huých tay Tạ Kết nói:
"Ngay cả ca ca cũng nguyện ý làm vụ trao đổi đèn lỗ vốn như vậy, cô nương Nam Quốc kia cũng thật thú vị, có đúng không?"
"Ừ... Hử?"
Tạ Kết nhận ra mình bị trêu chọc, hắn ta lại bày bộ mặt nghiêm trang:
"Nói linh tỉnh gì thế, trở về!" Hắn ta dẫn đầu đi về phía trước, chỉ là vành tai có chút đỏ lên.
Mọi chuyện xảy ra trên hội hoa đăng chỉ tựa như một tình tiết nhỏ, có Thời gian ba năm không thể nói là dài, nhưng cũng không thể coi là ngắn, hoàng hậu nương nương dần dần thất sủng,
Tiêu quý phi dần dần thu được thánh ân, vào ngày bệ hạ nói muốn lập con trai của Tiêu quý phi làm Thái tử, ông ta cũng đồng thời tuyên bố chiếu thư phế hậu.
Lý do?
Lý do rất đơn giản, bệ hạ điều tra ra hoàng hậu nương nương và Tạ Tầm Tạ đại nhân lén lút thư từ qua lại, thánh nhan giận dữ, tuyên bố muốn chém toàn bộ người Tạ phủ.
Việc này vừa truyền ra, triều đình khiếp sợ.
"Ta nhổ vào!"
Đàm Nhu mắng:
"Chỉ với dáng vẻ toàn tâm toàn ý kia của đại bá đối với đại tẩu, ngay cả hoa lâu cũng không dám đi dạo, sao ông ấy có thể có một chân(1) với hoàng hậu nương nương được!? Nói Tạ Chiểu cùng nữ nhân khác có một chân thì ta tin, nhưng nói đại bá và nữ nhân khác có quan hệ không thanh bạch, lão hoàng đế này chắc là bị mù mắt!"
Lão phu nhân mở mắt ra,"Được rồi, ngươi bớt nói một câu đi."
"Cũng sắp bị nhốt vào tử lao rồi, còn ít nói làm gì cơ chứ?"
Đàm Nhu tại xì một tiếng khinh miệt,"Ta thật muốn hỏi hoàng đế kia một chút xem có phải ông ta nhìn Cầm người hay không? Nhìn tên Tạ Chiểu thành tên Tạ Tầm?"
Trong phòng giam, Phong Quang ngồi trong một góc nhìn dáng vẻ nhị thầm tràn đầy tức giận, tại nhìn mặt nhị thúc cô xanh mét ở phòng giam đối diện, cô tiền thở dài thật sâu.
Nhị thúc, nhị thẩm của cô tới bây giờ mà vẫn còn có thể cho người ta xem không ít trò vui.
Nhưng cô không cười nổi.
*x*wx*xx*x+x*x*x**
(1) Có một chân: Chỉ việc gian díu , mập mờ, ngoại tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận