Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Hermann)

Quyển 29 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Hermann)Quyển 29 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Hermann)
Chính vì vậy nên Hermann mới phát hiện Kemira ở một thôn trang bỏ hoang ở Thu quốc.
Mới đầu, Kemira chỉ là một con "bạch tuộc" nhỏ sống trong hồ nước mà thôi. Tuy rằng nó có rất nhiều chỗ không giống bạch tuộc, nhưng giống như Phong Quang, khi vẫn chưa đặt tên cho Kemira, Hermann cũng sẽ gọi nó là bạch tuộc.
Khi đó hình thể Kemira vẫn rất "mini", đặt lên lòng bàn tay còn chưa lớn bằng một ngón tay người. Về sau, Hermann muốn lấy tên "Kemira" cho nó, cái tên này cũng có nghĩa "ý định chợt nảy ra".
Chuyện đưa Kemira về có thể nói là ý muốn đột phát của Hermann, bởi vì trong trí nhớ của hắn, hắn vẫn chưa từng nuôi sủng vật, hắn ngẫu nhiên cũng muốn thử cảm giác mới mẻ, cho dù sủng vật đầu tiên hắn chọn... rất khác so với đám sủng vật bình thường, nhưng vì không ai biết Hermann nuôi sủng vật, nên cũng không ai nói cho Hermann rằng nuôi một con "bạch tuộc" diện mạo kỳ quái như thế là một chuyện rất kỳ quặc. Vì thế, Hermann cũng liền không thấy có gì kỳ quặc cả.
Nhưng ma vật dù sao cũng là ma vật, dù bề ngoài của chúng có thiếu tính uy hiếp cỡ nào thì thiên tính bản năng của chúng cũng không thể mất đi được. Mới đầu, Hermann chỉ cho Kemira ăn một số loại thịt, sau đó là cả một con sơn dương... Cuối cùng, chính là những ma chủng đã mất đi lý trí.
Khi Hermann xác định Kemira rất thích ăn ma chủng, Kemira cũng đã lớn thành một quái vật khổng lồ, Hermann thật ra không hề thấy đau lòng khổ sở vì một con sủng vật mini đáng yêu lớn lên lại to con như vậy, mà ngược lại, hắn còn hứng thú hơn. Giống như hắn khác biệt với mọi người, sủng vật của hắn đương nhiên cũng phải có một phong cách riêng, mà Kemira lại là một ma vật rất hiếm. Ngoại trừ Kemira, Hermann vẫn chưa từng thấy ma vật thứ hai, cho đến nay cũng không có.
Cho nên rất nhiều lần khi Kemira duỗi xúc tua duỗi đến muốn chơi trò "quấn người nuốt vào bụng", Hermann đều sẽ rất vui vẻ mà chém đứt một xúc tua của Kemira, tỏ vẻ mình cự tuyệt.
Tốc độ mọc xúc tua của Kemira rất nhanh chóng, nhưng không có nghĩa là nó sẽ không đau. Kemira mất hơn một trăm năm thời gian mới hiểu được một đạo lý, nghe lời chủ nhân, xúc tua của nó sẽ không chỉ không đứt, mà nó còn được rất nhiều đồ ăn ngon.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Hermann có thể thuần phục một ma vật. Dĩ nhiên, phương thức thuần hóa này không phải ai cũng có thể làm được, Hermann xem như ngoại lệ.
Không biết bắt đầu từ khi nào, tin tức ma vật thích ăn ma chủng bị truyền ra ngoài, nhưng trên thực tế, đây chỉ là sở thích cá nhân... không, phải nói là "sở thích cá bạch tuộc" của Kemira.
Kỳ thật Hermann có rất nhiều thời gian nhàn rỗi, ngoại trừ chơi đùa với Kemira, hắn cũng dành rất nhiều thời gian cho việc sáng tạo thể xác. Hắn là người theo đuổi sự hoàn mỹ, nên thân thể mà hắn sẽ dùng, đương nhiên cũng phải hoàn mỹ nhất. Ở trong phòng Hermann đã chứa lượng thể xác đủ dùng vài trăm năm.
Ngay khi Tòa Thánh truyền tin Giáo Hoàng thứ mười ba nhậm chức... kỳ thật cũng chính là lần thứ mười ba Hermann đổi thân phận, vào một ngày thời tiết đẹp, nhà thờ Giáo hội nghênh đón vị khách tôn quý nhất Hạ quốc.
"Tôn quý" chỉ là đối với những người khác thôi, còn Hermann lại không cảm thấy những người này tôn quý là mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận