Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 45: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 45: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 45: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Trong lòng Vương Từ biết, có lẽ đi nước Nam Tương là biện pháp duy nhất hiện giờ, nhưng bà đương nhiên sẽ không yên tâm để một mình Hạ Triều đưa Phong Quang rời đi, bà cũng muốn đi cùng.
Hạ Triều hiểu rõ rằng Vương Từ không cách nào tin tưởng mình được, cho nên ông cũng sẽ không từ chối chuyện Vương Từ đi theo.
Đừng nhìn ngày thường Vương Từ biểu hiện phóng khoáng thoải mái mà nghĩ bà không để tâm, một khi có chuyện xảy đến với Phong Quang, bà sẽ lập tức cuống quýt giống như phát điên lên, đặc biệt là khi chuyện này còn có Hạ Triều nhúng tay vào nữa.
Hạ Triều cùng Vương Từ lập tức thu dọn hành lý, mang theo Phong Quang ngồi trên xe ngựa đã được chuẩn bị tốt, ngay hôm đó rời khỏi Kinh thành nước Minh Tư. Lúc nửa đêm, Phong Quang bị tỉnh vì đau, Hạ Triều hết cách, chỉ có thể lại điểm huyệt ngủ của cô lần nữa để cô tiếp tục hôn mê.
Mà Vương Từ, dọc cả đường đi đều ôm chặt lấy Phong Quang, cho dù Hạ Triều muốn tới gần nửa bước, bà đều sẽ đề phòng mà nhìn chằm chằm vào ông. Hạ Triều cười khổ trong lòng, tất cả mọi người đều nói ông yêu chiều con gái mình nhất, nhưng chỉ có mình Vương Từ luôn cho rằng ông sẽ hại Phong Quang.
Đối với tư tưởng đã ăn sâu bén rẽ kia của thê tử mình, Hạ Triều không có cách nào giải quyết được, vậy nên ông cũng không biết phải làm thế nào để hòa giải mối quan hệ này.
Giục ngựa chạy liên tục, rốt cuộc sau bảy ngày, bọn họ đến được vùng biên giới tiếp giáp với nước Nam Tương. Lúc này, thân thể Phong Quang đã cực kỳ yếu ớt, cô hoàn toàn phải dựa vào linh lực được cha mẹ truyền để duy trì chút hơi thở yếu ớt của mình.
Quan hệ giữa nước Minh Tư và nước Nam Tương không tốt lắm, tuy bề ngoài hai quốc gia này vẫn tỏ ra hoà bình, nhưng trên thực tế lại là sóng ngầm mãnh liệt.
Bọn họ cần phải che giấu thân phận của mình, ngụy trang thành một đôi vợ chồng thương nhân bình thường, đi tham gia đại lễ Vạn Y - đại lễ được cử hành ở phòng đấu giá lớn nhất để đô nước Nam Tương.
Nếu ai đã ở phòng đấu giá, thì đều có thể thấy được người hay vật xuất hiện ở chỗ này hôm nay, bất luận là được liệu hiếm có hay là danh y nổi tiếng thiên ha. đều sẽ có môt cái giá. vấn đề là ở chỗ. ngươi có thể trả được giá đó hay không.
Lầu một phòng đấu giá là nơi dân chúng bình thường tụ tập, lầu hai mới là nơi của những người có thân phận tôn quý thực sự, lầu hai có rất nhiều phòng ngăn cách với nhau, trước cửa chỉ che bằng màn trúc, người bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng người bên trong sẽ có thể thấy rõ bên ngoài.
Hạ Triều và Vương Từ mang theo Phong Quang vào phòng số 13. Phong Quang nằm trong lòng Vương Từ, hơi thở nay chỉ còn thoi thóp. Phía dưới đã đấu giá không biết bao nhiêu lượt, nhưng đều không có đồ mà bọn họ muốn.
Vào đúng lúc này, một thiếu niên ôm con cáo xuất hiện, hắn môi hồng răng trắng, bạch y nhẹ nhàng, lại dùng ánh mắt khinh thường quét qua mọi người ở đây, khiến hắn càng thêm vẻ kiêu ngạo khó thuần phục.
Có người nhìn thiếu niên đứng ở giữa sân, châm chọc nói:
"Nhóc à, nơi này không phải là ai cũng có thể tùy tiện tới, ngươi một là không có bảo vật hiếm lạ, hai là không có y thuật cao thâm, tới nơi này cũng chỉ khiến người ta chê cười."
"Chê cười?"
Phòng số 5 lầu hai, một người nam nhân vén rèm bước ra, hắn đứng ở chỗ lan can, mở cây quạt ra, tùy ý cười,"Người mà Vô Ngân công tử ta mang đến , các ngươi ai dám chê cười?"
Mọi người nghe thấy danh hiệu công tử Vô Ngân, lập tức im miệng, không dám nói gì nữa.
Trong giang hồ, nếu như nói đến công tử Vô Ngân, liệu có ai không biết, có ai không hiểu? Cây quạt xếp kia của hắn nhìn qua thì bình thường, nhưng lại có thể lấy mạng người ta trong chốc lát, ngươi căn bản còn chưa kịp thấy rõ hắn ra tay như thế nào thì đã đến chầu Diêm Vương rồi.
Hạ Triều trầm ngâm,"Tứ hoàng tử sao lại ở chỗ này?"
Ông vừa tiếc mắt một cái thì đã nhận ra, người này chính là Tứ hoàng tử Hiên Viên Phi có hôn ước với Phong Quang.
Vương Từ cười lạnh:
"Ngươi hẳn là phải hỏi, vì sao Hiên Viên Phi lại ở bên Hạ Vô Oán mới đúng."
Tuy nói thiếu niên phía dưới kia mặc trang phục nam, nhưng bà liếc mắt một cái liền nhận ra, người ôm cáo trắng đó, chính là Hạ Vô Oán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận