Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 13: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 13: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 13: Công lược người cản thi
Đáng tiếc cô vẫn là một thiếu nữ mười bảy tuổi hoa, ngay trong thời đại mà hủ tục phong kiến bị công kích thế này, vậy mà cô lại bị trói tới thành thân cùng một người chết?
Ninh lão gia đặt một cái bài vị vào tay cô,"Nếu thành thân, vậy thân là nữ tử cần phải tam tòng tứ đức, đã làm con dâu nhà họ Ninh chúng ta, thì trước nay đều không có chuyện tái giá." Phong Quang nhịn cơn xúc động muốn đập cái bài vị này lên mặt ông ta.
Bỗng nhiên, cô lại nghe thấy Ninh lão gia hỏi: "Ninh Dịch đi đâu rồi?"
Có người nói: "Phát hiện có người ngoài đột nhập vào nhà họ Ninh, thiếu gia đang cùng những người khác đi điều tra."
"Người ngoài?"
Ninh lão gia trầm ngâm một tiếng. Phong Quang lại cứng đờ người. Nếu... Ninh Dịch đã sớm ra ngoài, vậy người nói bên tai cô khi cô bước qua ngưỡng cửa là ai? Nhấc khăn voan lên, cô nhìn quét xung quanh, có không ít người, nhưng lại chẳng có ai nhìn về phía cô.
"Còn chưa tới lúc vén khăn voan đâu!"
Ninh lão gia lại thả khăn voan đỏ trên đầu cô xuống,"Cô nên học giữ quy củ!"
Rốt cuộc Phong Quang cũng không nhịn được nữa, trực tiếp ném bài vị trong tay về phía ông ta, nói bậy một câu, "Tôi học đại gia ông đó!"
"Cô! Cô!"
Ninh lão gia đã rất lâu chưa gặp ai dám bất kính với mình như vậy, ông ta tức đến thổi râu trừng mắt, vội vàng ôm lấy bài vị của lão tổ tông.
"Ông nội."
Ninh Dịch bước từ cửa vào,"Hôn lễ hôm nay chỉ sợ sẽ phải hủy bỏ."
Cùng Ninh Dịch bước vào, còn có bốn người Thượng Quan Mặc, Thượng Quan Nhiên, Tư Đồ Túy và Nam Cung Vân.
Phong Quang kinh ngạc,"F4, sao các anh tới được đây?"
"F4?" Thượng Quan Nhiên ngẩn ra,"Đây là biệt danh Phong Quang mới đặt cho chúng tôi à?"
Vấn đề này, cô lựa chọn trầm mặc.
Thượng Quan Mặc trầm ổn trực tiếp nói với Ninh lão gia:
"Bất kể ông muốn tìm ai làm đối tượng minh hôn, thì cũng chỉ có cô Hạ là không thể gả đến nhà họ Ninh các người được."
uỒj2"
Ninh lão gia ung dung khí thế mỉm cười,"Vì sao vậy?"
"Bởi Hạ Phong Quang có thể là công chúa Ma giới chuyển thế."
Thượng Quan Mặc nói:
"Ma tộc chúng tôi và Đạo gia của các người luôn luôn đối nghịch, Ninh tộc trưởng, ông chắc chắn vẫn muốn để công chúa của chúng tôi trở thành người nhà họ Ninh các ông sao?"
Phong Quang nghe mà... hoang mang không hiểu nổi. Cốt truyện này hoàn toàn không đúng nha! Đã nói là Mary Sue vườn trường cơ mà!? Xuất hiện gia tộc cản thi gì đó thì cũng thôi, vậy mà bây giờ lại nhảy ra thêm một Ma giới, chẳng lẽ đây còn là một thế giới ma huyễn(1) kết hợp giữa Trung Quốc và Phương Tây sao?
Sắc mặt Ninh lão gia cực kỳ khó coi, Ma giới và Đạo gia cũng như mối quan hệ giữa Tây y và Trung y vậy, mỗi bên đều thấy bên kia không vừa mắt, không khác gì thái độ của Ninh lão gia cổ hủ đối với Ma tộc.
Ninh Dịch làm ra vẻ buồn rầu mà nói: "Ông nội, xem ra chỉ có thể để cô Hạ rời đi thôi."
Ninh lão gia hừ một tiếng, ôm bài vị lão tổ tông mà xoay người bỏ đi.
Ninh Dịch chớp mắt với Phong Quang "Tôi đưa cô rời đi."
Phong Quang vui vẻ gật đầu. Quần áo lúc trước của cô không biết đã bị để đâu, nên chỉ có thể mặc bộ áo cưới đỏ thẫm này xuống núi.
Ở chân núi, vừa nhìn thấy Tô Tường Vi, khóe mắt cô liền giật giật, không hiểu vì sao cô ta lại ở chỗ này.
Cái gọi là Mary Sue thấy Mary Sue, vĩnh viễn đều là hai người nhìn nhau không vừa mắt.
Tô Tường Vi cũng chỉ liếc qua Phong Quang một cái, liền bước tới hỏi Thượng Quan Mặc,"Thế nào, các cậu không sao chứ?"
"Không sao." Thượng Quan Mặc lắc đầu.
"Vậy là tốt rồi." Tô Tường Vi thở phào nhẹ nhõm, tại nhìn về phía Ninh Dịch,"Vị này chính là?"
*x*+*xx*xx*x*****
(1) Ma huyễn: Ma thuật và huyền huyễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận